Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 978: Nhịn ngươi vậy lão già

Điện chủ Trụ Điện trông giống như một thanh niên, mặc áo choàng đen, mái tóc dài trắng thuần như tuyết buông hờ hững sau lưng, nổi bật nhất chính là đôi lông mày của hắn ta, một đường vân dọc màu xám phức tạp mà huyền bí khó lường, như thể nó luôn hiện hữu làm nhiễu loạn thời gian xung quanh. So với Đồng Tiêu bình dị gần gũi, thì sư huynh của hắn ta trông lại lạnh lùng hơn nhiều, làm Bạch Đông Lâm tưởng tượng đến người đề ra nhiệm vụ này, thật sự hai hình tượng này không giống nhau.
“A, nhịn ngươi vậy lão già.”
Bạch Đông Lâm không nhìn nữa, bây giờ nghị hội Cực Đạo mới kết thúc, hình ảnh chúng nghị viên trong giây lát đã biến mất, số lượng bóng người cũng không nhiều, nghị viên Cực Đạo thánh tông cũng bắt đầu mở cánh cửa ánh sáng rời đi.
“Bạch Đông Lâm, bây giờ ngươi đã nhậm chức thành công, tin này sẽ được tuyên cáo ra ngoài trong vài ngày nữa, khi đó sẽ có rất nhiều người tới Bạch Ngọc Kinh thăm hỏi ngươi.”
Bạch Đông Lâm đang định mở cánh cửa ánh sáng thì dừng lại, hắn nhíu mày, hắn vốn không thích náo nhiệt nên truyền âm từ chối:
“Đạo huynh, bây giờ chiến tranh sắp xảy ra, cái hình thức như thăm hỏi bên trên cũng không cần thiết lắm đâu?”
“Ha ha, không sao không sao cả, sẽ không làm ngươi bị chậm trễ mấy ngày đâu, đây là truyền thống của Cực Đạo thánh tông. Ngươi không thể từ chối, ta đã chuẩn bị lễ vật xong hết rồi, như vậy thì không phải là uổng phí tâm ý của ta sao?”
Lễ vật?
Còn có thứ tốt như vậy sao!
“Khụ khụ, cũng được, thôi thì mấy ngày cũng không làm trễ việc tu luyện của ta, vậy thì tuân theo truyền thống của thánh tông vậy!”
Hắn cũng không muốn lộ ra quá khác biệt đâu, dù sao sau này nhất định phải ở lâu dài cùng với mấy vị lãnh đạo của Cực Đạo, tuyệt đối không phải vì mấy cái lễ vật rồi quà mừng gì đâu!
Sau khi bái biệt Đồng Tiêu, Bạch Đông Lâm bước vào cánh cửa ánh sáng, trong giây lát đã về tới hậu viện Bạch Ngọc Kinh, hắn ở trong Tử Trúc Cư .
Thoải mái nằm trên ghế Tử Trúc, suy nghĩ trôi nổi, trong người cảm thấy có chút kỳ quái, trong lòng nghĩ lại chút hiểu rõ.
Đây là biện pháp phòng ngừa của Cực Đạo thánh điện.
Mỗi một nghị viên khi tham gia nghị hội Cực Đạo sẽ tự động nổi lên một sức mạnh kỳ lạ trong cơ thể, đây là sức mạnh của thập cảnh lão tổ, những gì họ vừa nghe và biết sẽ không được tiết lộ cho người khác bằng bất kỳ cách nào.
“Thật là một cái cấm chế kỳ quái, không biết chết một lần thì có thể phá giải được không?”
Mặc dù trong lòng có ý nghĩ này nhưng Bạch Đông Lâm cũng không định thử, hắn không phải là gian tế của Dị tộc nên cũng không có động cơ sẽ tiết lộ tin tức.
Ù ù.
Vòng tay Cực Đạo khẽ rung lên, một tia sáng đỏ bắn ra, trong khoảng không tạo thành một cánh cửa ánh sáng đỏ rực.
“Hử”
Bạch Đông Lâm sửng sốt một chút, sau đó từ từ đứng dậy, nhìn cánh cửa ánh sáng quen thuộc trước mặt, suy nghĩ một chút rồi bước vào.
Cảnh tượng quen thuộc, một luồng khí tức mênh mông khó lường giống nhau.
Nơi hỗn độn ẩn nấp trong chiều không gian vô tận kia là nơi hắn đã từng đến một lần, đó chính là nơi cất giữ tiểu thế giới Chuông Cực Đạo.
Bạch Đông Lâm bước ra khỏi cánh cổng ánh sáng đỏ rực, hướng mắt nhìn lên trên, bên trong quảng trường to lớn phía dưới cầu thang màu đỏ tươi, Thủ Chung giả khoanh chân tĩnh tọa, thân hình khổng lồ như tháp sắt giống như một tác phẩm điêu khắc.
Lúc trước thực lực quá yếu nên chưa từng phát hiện, hiện giờ ở trong cảm giác của hắn, một cỗ lực lượng thần bí mênh mông từ trên trời cao lan tràn xuống, bao phủ xung quanh thân thể Hung, vì vậy mà thời gian trở nên hỗn loạn, thong thả mà mờ mịt.
Tình cảnh này, trải qua vô tận năm tháng mãi mãi không thay đổi.
“Quạ quạ ——”
“Ha ha ha, Tiểu Tử, đã lâu không gặp!”
Tâm thần Bạch Đông Lâm buông lỏng, hướng về phía xa thi lễ với Hung, bước từng bước ra khỏi cầu thang màu đỏ tươi quỷ dị, xuất hiện ở phía trên quảng trường.
“Gặp qua Hung tiền bối, Lệ tiền bối!”
“Lệ tiền bối, đa tạ người đưa Cực Đạo tổ lệnh cho vãn bối, ân này vãn bối ghi nhớ trong lòng!”
Bạch Đông Lâm chắp tay thi lễ với Bạch Nha, nhiệm vụ Thất Tuyệt Thảo có thể thuận lợi hoàn thành, toàn bộ đều dựa vào sự giúp đỡ của pháp thân Thác Giới lão tổ.
“Quạ quạ!”
“Tiểu tử, sư đệ của ta nói lúc trước ở bên trong Vô Quy táng vực, nhờ mượn dùng tọa độ Vũ Tháp của ngươi nên hắn mới có thể thoát thân, cho ngươi tổ lệnh cũng chỉ là trả lại ân tình mà thôi.”
Bạch Đông Lâm ngẩn ra, hóa ra là nguyên nhân này, nhưng dù chỉ là trả lại ân tình, ân này hắn vẫn sẽ nhớ kỹ, hắn cũng không nói thêm nữa, khoanh chân ngồi xuống, mở miệng dò hỏi:
“Lệ tiền bối, không biết người tìm vãn bối tới là có chuyện gì?”
Hung trầm mặc không nói, hai mắt nhìn lên nhìn xuống đánh giá Bạch Đông Lâm một phen, trong lòng cảm thấy kinh ngạc không thể giải thích được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận