Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 115: Đối phó với những sinh vật tà ác

Khiêu chiến tầng thứ mười thành công được thưởng một ngàn điểm tích lũy cống hiến. …
Khiêu chiến tầng thứ hai mươi thành công, được thưởng hai ngàn điểm tích lũy cống hiến.

Khiêu chiến tầng thứ ba mươi thành công, được thưởng năm ngàn điểm tích lũy cống hiến.

Đứng đầu bảng và giữ vững trong vòng một tháng được thưởng một cánh cửa Thần Thông, có thể đến Bia Giới lựa chọn.
Xếp hạng trước một ngàn trên Tân Tinh bảng, thứ tự mỗi tháng đều có sự thay đổi sẽ nhận được phần thưởng khác nhau.
Chú ý: Chúng đệ tử không được lừa dối, nếu để phát hiện, tông quy Thánh Tông sẽ xử trí.
Bạch Đông Lâm tiếp nhận toàn bộ tin tức, cảm giác vòng tay Cực Đạo vốn trống rỗng đột nhiên xuất hiện rất nhiều vật phẩm, sau tầng thứ mười, mỗi tầng đều có ban thưởng, ngoại trừ điểm tích lũy cống hiến của mười tầng, những tầng khác trong tháp đều ban thưởng đủ loại đồ vật như đan dược, pháp khí, tài liệu, phần thưởng của mỗi tầng đều là phần thưởng duy nhất khi vượt qua tầng đó.
Nhưng muốn lấy được phần thưởng Thần Thông thì phải giữ vững xếp hạng đầu bảng trong một tháng, xem ra hắn phải nhanh chóng giết chết cương thi mặt xanh để lên tầng mới mới được, thực lực của tên Thần Vô Khuyết kia khá mạnh, không thể để hắn ta vượt được!
“Hắn chính là Bạch Đông Lâm!”
Lúc này, một tiếng hô to đã cắt đứt suy nghĩ của Bạch Đông Lâm, hắn ngẩng đầu lên nhìn, người la lên chính là đệ tử của Thái Thương cốc đã gặp hắn vài lần.
“Ở đâu? Ở đâu? Bạch Đông Lâm ở đâu?”
“Mau tránh ra, để ta chiêm ngưỡng đại lão xem nào!”
“Xin chào Bạch huynh, ta là…”
“Tránh ra cho ta! Bạch thần, chân ngươi có thiếu vật trang sức không?”
“…”
Trong thời gian ngắn, Bạch Đông Lâm bị mọi người vây quanh, rất nhiều đệ tử không chen vào được cũng nhón chân lên, muốn chiêm ngưỡng dung nhan của người đứng đầu Tân Tinh bảng.
Bạch Đông Lâm bất đắc dĩ cười cười, hòa nhã chắp tay với mọi người xung quanh:
“Các vị sư huynh đệ, tại hạ đứng đầu bảng cũng chỉ nhờ may mắn mà thôi, ta chỉ là một người tầm thường, không dám nói dũng.”
“Tại hạ còn có việc tại thân, xin cáo từ trước, sau này nếu có cơ hội, ta sẽ uống mấy chén cùng các vị!”
Nói xong, hắn lấy cánh cửa ánh sáng ra, chạy khỏi đám người vây quanh.
“Ôi! Bạch đại lão vừa khiêm tốn vừa dịu dàng!”
“Đúng thế! Đúng thế! Không hề giống Thần Vô Khuyết lạnh lùng, Đồ Nhai bá đạo!”
“Phục quá! Phục quá!”
Bạch Đông Lâm cũng không dây dưa với mấy người này, đừng nhìn dáng vẻ khoa trương của đám đệ tử Thánh Tông này, mặc dù cả đám đều thán phục không ngừng, nhưng người có thể thông qua khảo hạch của Thánh Tông thì cũng không phải là người có thể bị người ta coi nhẹ.
Bạch Đông Lâm cũng không trở về Tử Trúc Cư mà đi thẳng tới Thư Sơn.
Sau một trận chiến với cương thi mặt xanh, còn có cả đám sương mù màu xám kỳ lạ ở Nộ Giang, hắn phát hiện sự hiểu biết của mình về những thứ kỳ quái này quá ít, vì vậy hắn không có cách nào đối phó với đám này.
Lần thứ hai tiến vào Thư Sơn, một là vì tìm kiếm một số cách để đối phó với những sinh vật tà ác, hai là vì hiện tại linh hồn hắn đã cường đại hơn rất nhiều, đến lúc nên hấp thụ tri thức mới rồi!
Bể học vô biên, Bạch Đông Lâm chưa bao giờ ngại kiến thức nhiều, có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu, có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ dùng tới.
Ánh sáng màu đỏ nơi vòng tay lại lóe lên, hắn sải bước tiến vào Thư Sơn.
“Tẩy Ma Chân kinh cần dùng chân nguyên, không được.”
“Hạo nhiên Chính khí của Nho môn thì phải là người ngay thẳng, chính nghĩa mới thi triển được. Con mẹ nó ta dùng kiểu gì.”
“Như Lai Thần chưởng, Phật tâm trảm nghiệp, Lục tự Chân kinh, ba cái này là khắc tinh của đám tà ma! Nhưng mẹ nó, bắt buộc phải dùng Phật nguyên thi triển.”
Trong Thư sơn, Bạch Đông Lâm đang điên cuồng lật giở đủ loại thần công, bí tịch ra mà xem, hắn nhận ra thể tu vốn không khắc chế được tà ma, nhưng cũng hơn khí tu nhiều. Tuy nhiên cũng có khả năng thật sự tồn tại loại công pháp dành cho thể tu có thể làm được điều đó, bởi vì phần lớn kinh thư đều nằm tại Bia giới, trong Thư sơn chỉ là một số ít mà thôi.
Nhưng công pháp của khí tu thì khác, bất luận cấp độ gì đều có tại Thư sơn, chẳng hạn như quyển Như Lai Thần chưởng kia, chắc chắn không kém bất cứ công pháp nào tại Bia giới.
Mà dù sao cũng không phải đổi từ hệ thống ra, lại dễ dàng đạt được nên cũng không coi trọng cho lắm, đặc biệt là bí tịch của Nho môn lại càng nhiều như sao trên trời, những công pháp dùng được hắn đã mang đi hết.
Tuy những kinh thư này rất hấp dẫn nhưng hầu hết đều yêu cầu điều kiện tu luyện hà khắc, hệ thống tu luyện khác nhau nên cũng không dùng được. Dẫu vậy, hắn đều dành thời gian ghi nhớ hết, bởi vì trăm sông đổ về một biển, dù tu luyện cái gì cuối cùng cũng quy về một, cho nên những thứ này đều có giá trị tham khảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận