Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2063 - Phải hay không phải (2)

Dù sao thẳng tay in dấu Khái Niệm đã dung hợp cấp Tự Sự, chuyện này quả thực có hơi chấn động, khó tránh khỏi lại phải giải thích một hồi, uổng công vô ích, thậm chí sẽ khiến mọi người nảy sinh cảm xúc khác biệt, vẫn là im hơi lặng tiếng đi thì tốt hơn, dù sao cũng là đôi bên cùng có lợi, mọi người có thể có tổn thất hoặc không.
Thế giới hoàn mỹ, thời không siêu thoát này là hiện thực tuyệt đối đình trệ đối với ngoại giới, đồng thời, còn là Khái Niệm vô hạn hoàn toàn của Hoang Diệp, nơi đây chính là thánh địa tu hành hoàn hảo nhất với Bạch Đông Lâm.
Không biết đã qua bao lâu, thế giới hoàn mỹ dần dần yên tĩnh lại, Hoang Diệp thu được đủ lượng thạch anh bảy màu, mà Bạch Đông Lâm cũng lĩnh hội thấu triệt hết thảy Khái Niệm trên thế gian.
Hiện giờ hắn chính là đỉnh phong nhất của cấp Khái Niệm, bước tiếp theo, có thể tiến hành dung hợp Khái Niệm, càng tiến lên một tầng cao hơn, bước vào Tự Sự.
Thực lực lần nữa tăng vọt.
“Bạch đạo hữu, vất vả rồi!”
Diệp Thiên Đế nở nụ cười tươi rói, nắm chặt bàn tay đã hơi tê tê, rất khó tưởng tượng, Bạch Đông Lâm có thể khiến cho người siêu thoát sinh ra loại ảo giác này, rốt cuộc có bao nhiêu sức chiến đấu chống cự, cả nhóm người đến cùng đã vây đánh nhau suốt bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng.
“Không khổ không khổ, các ngươi mới vất vả đấy! “
Bạch Đông Lâm cười khoát tay, tuy rằng làn da óng ánh của hắn đã gần như chai sạn, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ, dù sao hắn đã lại sáng tạo ra kỳ tích, hoàn thành tích lũy ban đầu của người siêu thoát trên Khái Niệm trong thời gian ngắn nhất.
Tóm lại, chuyến này có thể nói là tất cả đều vui.
“Đi thôi, đã đến lúc để cho những tên kia làm quen lại với sức mạnh của Nhân tộc một tí rồi!”
Răng rắc——
Khi Hoang Thiên đế khẽ động ý niệm, thế giới hoàn mỹ bỗng chốc hóa thành bọt nước hư ảo, sụp đổ thành những mảnh vụn vô tận.
......
“Trở lại rồi!”
Tinh thần Bạch Đông Lâm run lên, lướt mắt nhìn xung quanh, lúc này hắn và Ngoan Nhân vừa mới bước vào Mộ Giới, tựa như tất cả những gì vừa trải qua lúc trước đều chỉ là ảo tưởng.
Nhưng thực lực tăng vọt, Khái Niệm vô hạn hoàn mỹ không khiếm khuyết đều nói cho hắn biết rằng toàn bộ đều là sự thật, không hề giả tạo.
“Hừ! Tên khốn đáng hận này!”
Tối Sơ Xà Mẫu nhìn thấy Bạch Đông Lâm bước ra từ trong Hư Vô, sắc mặt lập tức sa sầm, giết không chết, đánh không được, thật đúng là âm hồn không tan mà.
“Xà Mẫu, chúng ta phải làm gì đây?”
Chính Phản Vật Tự Thể nhíu chặt mày, chí ít Bạch Đông Lâm có thể ngăn cản một vị cấp Tự Sự, từ đó làm cho tình hình có thay đổi một ít, về phần vị người siêu thoát vừa thăng lên này, thì đám Thần chả hề để trong lòng.
Kể cả như vậy, sức mạnh bên phía Nhân tộc cũng lờ mờ vượt qua đám Thần, xem ra bí mật nguyên điểm đến tột cùng là hoa rơi nhà ai, vẫn là phải đánh một trận mới biết được.
“Sợ gì chứ? Hoang Diệp đã bị cấm thuật phản phệ làm cho bị thương nặng, huống chi còn có sự uy hiếp từ Nguyên Sơ Hắc Quang, ta không tin bọn chúng có thể tiếp tục đứng vững ở chỗ này!”
Theo lý lẽ thông thường, Tai họa đen tối là mối đe dọa chung của vạn tộc, trời sập còn có người cao lớn tới chống đỡ, mà Nhân tộc chính là người cao lớn ấy, Tối Sơ Xà Mẫu vô liêm sỉ ném toàn bộ áp lực sang cho Nhân Tộc.
“Nguyên điểm, tuyệt đối phải do chúng ta nắm giữ trong tay!”
Vật Tự Thể nghe được lời này, lặng lẽ gật đầu, niềm tin của hắn lại lần nữa trở nên kiên định vững chắc.
“Tế——”
Trong mắt Hoang Thiên đế lóe lên một tia lạnh lùng, hắn trầm giọng quát lên, thân thể hóa hư ảo trong chớp mắt, tổn thất lúc trước đã hoàn toàn được bù đắp, trong tay còn đang nắm chặt một viên thạch anh bảy màu.
“Đạo!!”
Diệp Thiên đế dùng ngón tay tựa kiếm gõ nhẹ vào ấn đường, vòng xoáy tăm tối vô ngần chậm rãi triển khai ra sau lưng hắn ta.
Bùm——
Khí tức khủng khiếp trước đó lại lần nữa ập đến, cả đám người siêu thoát đều trừng to mắt, lòng đầy sợ hãi.
“Đây, chuyện này không thể nào!!”
“Hoang, Diệp, các ngươi không muốn sống nữa à!?”
Tối Sơ Xà Mẫu cảm thấy trong lòng trào lên cơn ớn lạnh, kinh hoàng hét lên, nàng ta cực kỳ không hiểu, rõ ràng nàng ta cảm nhận được khí tức của Diệp Hoang đã giảm xuống ba bốn phần, từ đó có thể thấy phản phệ của chiêu cấm thuật này hết sức đáng sợ.
Nhưng tại sao, tại sao......
“Các ngươi không để ý đến uy hiếp của Nguyên Sơ Hắc Quang sao? Sức mạnh này, sức mạnh logic ấy, các ngươi nên dùng như lưỡi kiếm để đối phó với Tai họa đen tối, còn chúng ta không đáng bị như thế!”
Lời này tuy là có hơi tự hạ thấp mình, nhưng lời nói của Xà Mẫu là chính xác không thể nghi ngờ, nếu như không có thạch anh bảy màu do Bạch Đông Lâm cung cấp, Diệp Hoang chắc chắn cũng sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, sẽ bớt lại một phần sức mạnh, dùng để đối phó với Nguyên Sơ Hắc Quang, nhưng cục diện hiện tại đã hoàn toàn bất đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận