Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 927: Bom Nguyên Sơ hiển uy

Hỏa cầu to lớn có tốc độ cực nhanh, chỉ trong giây lát nó đã nhảy vọt đến cự ly xa xôi, và đã nhanh tiếp cận đến bên cạnh đạo thú ảnh khổng lồ kia. Theo sát phía sau hỏa cầu to lớn là nhóm cự thú Behemoth hoàng kim đang khàn giọng gầm thét và cùng nhau đánh giết tới, chỉ một lúc là chúng đã hủy diệt hỏa cầu cực nóng. Hỏa cầu to lớn vừa tiêu tán thì liền hiển lộ ra hai quả cầu nhỏ tại khu vực hạch tâm. Hai quả cầu này chỉ to cỡ nắm tay, dưới mắt của đám cự thú Behemoth hoàng kim thì chúng tựa như hai hạt bụi vậy.
Đó là hai quả cầu kim loại màu bạc khắc đầy bí văn huyền ảo, chúng đã bị nung thành một màu đỏ hồng và phát ra âm thanh lách tách chói tai như đang cảnh báo tình thế nguy hiểm, quỷ dị!
Rắc!!!
Hai quả cầu đỏ hồng vỡ vụn tỏa ra hai luồng khí tức mịt mờ, điểm sáng nhỏ bé đến mức không thể nhìn thấy đang chậm rãi trôi nổi lên.
“Hả? Đây là vật gì?”
Đại năng Dị tộc nhíu mày lại, trong mắt hắn lóe lên một tia nghi hoặc, vì hắn vậy mà không thể nhìn thấu cái điểm sáng kỳ dị này. Hắn hiếu kì vươn ra cánh tay hướng về phía điểm sáng rồi nắm lại.
“Cái này là…”
Con ngươi của đại năng Dị tộc đột nhiên co lại, nội tâm hắn run lên và một cỗ cảm giác nguy cơ không lời liền xông lên đầu hắn. Dù biết sự việc không tốt nhưng hắn cũng đã không kịp phản ứng lại, vì một vụ nổ khủng bố đã bắt đầu xảy ra!
Từ một ngàn khỏa Linh Khiếu đã uẩn dưỡng đến vô hạn vô cùng cường đại kết hợp với trên trăm loại pháp tắc khác nhau, dung hợp ra Bom Nguyên Sơ, như vậy uy năng sẽ mạnh đến cỡ nào?
Ngay cả người chế tạo như Bạch Đông Lâm cũng không rõ ràng, bởi vì chính hắn cũng chưa từng thử qua một lần.
Đại âm hi thanh, vô thanh vô tức, thiên địa pháp tắc đều bị ma diệt hầu như không còn. Lấy điểm bạo nổ làm trung tâm để hủy diệt tất cả. Ánh sáng hủy diệt trong giây lát đã lan tràn ra vạn dặm bên ngoài, sau đó nó tiếp tục sử dụng tốc độ khủng bố mà điên cuồng khuếch trương ra bốn phương tám hướng.
Tại điểm hạch tâm của vụ nổ, đứng mũi chịu sào là mấy chục con cự thú Behemoth hoàng kim cùng với vô số Dị tộc. Chỉ trong giây lát là bọn chúng đều bị hủy diệt đến không còn, bình chướng Thứ Nguyên cũng bị xoắn nát và hình thành một cái khe hở u bạch to lớn.
“A a a!”
“Không có khả năng! Công kích này không hề bao hàm một tia lực lượng Quy Tắc mà chỉ đơn thuần là năng lượng và pháp tắc chồng chất! Vậy làm sao lại có uy năng cường đại đến như thế được?”
Đại năng Dị tộc ngửa mặt lên trời gào thét. Đợt công kích thứ nhất chỉ trong giây lát đã làm hao mòn làn da huyết nhục của hắn đến không còn, tiếp đó là một đợt ánh sáng hủy diệt chiếu rọi xuống làm cho thần lực của hắn không ngừng bị phá diệt.
Đây là một loại năng lượng có thể đốt cháy cả thần hỏa!
Mặc dù hắn chỉ là một tên Hạ Vị Thần yếu nhất, nhưng mà hắn cũng không nên bị sâu kiến kích thương! Chuyện này là không thể tha thứ!
Ánh sáng hủy diệt khủng bố khiến cho chiến hạm đen nhánh rơi xuống, thẳng đến khi lan tràn ra 30 vạn km thì nó mới chậm rãi dừng sự khuếch trương.
Bên trong khu vực của ánh sáng hủy diệt, tất cả sinh mệnh đều bị tiêu diệt, chỉ có ở khu vực hạch tâm là thân thể tàn phế của vị đại năng Dị tộc kia đang đứng vững. Mặc dù hắn còn không đến mức tử vong, nhưng mà một thân thần lực mênh mông của hắn đã trực tiếp bị hủy diệt mất chín thành.
Rắc!!!
Bên ngoài mấy trăm ngàn dặm, hư không mở ra một cái khe hở, hai người Khuông Trấn mang thần sắc ảm đạm và khí tức uể oải mà thất tha thất thểu rơi xuống.
“Phốc!”
“Phốc!”
Hai người cùng lúc phun ra một ngụm máu tươi, cả hai đồng thời quay đầu nhìn xem vụ bạo nổ khủng bố đằng xa kia mà tâm thần chấn động đến tột cùng, ngón tay bọn họ hơi hơi phát run.
“Ực! Ta nói này Lão Khuông! Ngươi đã đắc tội Bạch huynh đệ chỗ nào rồi đúng không? Cái đồ vật này… Cái này đồ vật mà ngươi dám gọi nó chỉ có một chút lợi hại thôi sao?”
“Ta cam đoan kém một chút nữa là hai người chúng ta đã chết rồi!”
“Ha ha ha, ngươi chớ có nói nhảm!”
“Ta và Bạch huynh đệ ở chung rất tốt, vậy làm sao có khả năng là ta được? Khẳng định là ngươi đã vô ý đắc tội Bạch huynh đệ rồi! Mọi người đều biết ta là một người rất trung thực!”
Tất nhiên là hai người đang trêu đùa nhau, cả hai đều trêu ghẹo hai câu và trong lòng bọn họ đều có điểm hoài nghi cái đồ vật khủng bố này có khả năng không phải là do Bạch Đông Lâm chế tạo ra.
“Trước tiên chúng ta cứ rời đi chỗ này đã! Động tĩnh lớn như vậy nên khẳng định sẽ dẫn tới cường giả chú ý, mà tình trạng của chúng ta bây giờ thì…”
Hai người không tiếp tục nói nữa mà cưỡng ép sử dụng lực lượng không còn nhiều để tiếp tục nhảy vọt trong hư không mà bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận