Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1679 - Mượn sức từ quá khứ (1)

Nét mặt của Bạch Đông Lâm tràn đầy khát vọng khám phá, hắn nhìn chằm chằm vào thanh Khấp Huyết Trường Đao kia, xung quanh lưỡi đao là từng luồng khí tức sắc bén mặc sức khuấy động, chém vỡ thời không, nhưng như thế cũng không thể ngăn cách được ánh mắt sáng rỡ của hắn.
Nhân tộc chỉ là một nhánh trong vô tận chủng tộc, hắn đã gặp được không ít sinh mệnh khác loài ở Chư Thiên Thái Hạo, chưa kể đến sinh linh Tai họa đen tối, vô số những hình thức sinh mệnh kỳ lạ và quái quở, hằng hà sa số không đếm xuể.
Thứ này được gọi là Khấp Huyết Trường Đao Curacao, chẳng phải là bảo vật sinh ra đã có linh trí gì cả, bản thân hắn ta chính là một loại sinh mệnh độc nhất vô nhị, chủng tộc của hắn ta là đủ loại đủ kiểu lợi khí.
Cách thức sinh sản của chủng tộc hắn ta lại càng lạ thường khó bề tưởng tượng, Chư Thiên nơi họ cư ngụ sẽ thai nghén một lò luyện Chư Thiên thần kỳ, khi nung chảy hai sinh linh lợi khí bên trong đó, mỗi bên sẽ phân tách ra một phần “thân thể” của mình, sau khi dung hợp thì có thể sinh ra sinh mệnh mới.
Do tính chất độc đáo của cách thức này mà số lượng lợi khí được đưa vào lò luyện chỉ có giới hạn tối thiểu chứ không có giới hạn tối đa, thế nên trong chủng tộc của Curacao không có cái gọi là luân lý đạo đức.
Chỉ có thể nói rằng hãy tôn trọng tập tục của mỗi người, trong Chư Thiên vô tận, bất cứ sự vật kỳ lạ nào cũng là sự tồn tại khách quan.
“Đúng lúc ta đang thiếu một binh khí tiện dụng, ngươi rất tuyệt!”
Bạch Đông Lâm quan sát Khấp Huyết Trường Đao một lượt từ trên xuống dưới đầy “thân thiện”, càng nhìn càng vừa ý, hệt như nhìn thấy được bóng dáng của Tử Triệu trên người Curacao.
Do vách chắn tuyệt đối được bố trí bởi “Chiến” mà hắn phải một thân một mình chạy ra ngoài, trên người chả có thứ gì, thần binh tầm thường thì hắn lại chẳng để vào mắt, Curacao đã đạt tới thập nhất cảnh, bản chất gần như đã vượt qua Cổ Khí, vì thế hắn ta có tư cách này.
“Ngươi muốn chết!!”
Curacao nghe vậy liền không khỏi tức giận, lời nói của Bạch Đông Lâm đã phạm vào cấm kỵ của hắn ta, từ xưa đến nay, bởi vì đặc thù của chủng tộc, nên không biết đã có bao nhiêu kẻ nhắm vào bọn họ, muốn bắt họ về sử dụng cho mục đích cá nhân.
“Giết——”
Curacao ra tay trước, lưỡi đao lóe lên ánh sáng u ám, trong chớp mắt khiến cho bầu trời vương vít ánh sáng đen đỏ cùng với mặt đất vô biên chia làm hai.
“Nhân Quả Luật Trảm Kích?”
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt, hắn còn chưa kịp động não suy nghĩ thì da đầu đã bị Khấp Huyết Trường Đao chém lên, lưỡi đao găm vào xương sọ, những giọt máu dính lên lưỡi đao giống như sinh vật sống, uốn éo luồn lách và sắp sửa len lỏi vào não bộ của hắn.
“Thực sự rất tuyệt, một thanh trường đao rất sắc bén, ngươi là của ta!”
Mái tóc dài đen nhánh của Bạch Đông Lâm tung bay trong gió, mỗi sợi tóc đều tỏa ra Thần Quang lấp lánh, quấn quanh lưỡi kiếm, phong tỏa quá khứ tương lai bằng một quỹ đạo huyền bí.
“Ngông cuồng!”
Nghe thấy Bạch Đông Lâm vẫn còn nói năng xằng bậy dẫu đã rơi vào tình huống thế này, Curacao nổi giận bừng bừng, lưỡi đao run lên và toát ra sát khí đáng sợ.
Lúc này, năm cường giả Tai họa đen tối khác cũng phát động công kích, làm lan tràn khí tức khủng bố, biến hết thảy mọi thứ xung quanh thành hư vô, hình thành nên một không gian hình cầu màu xám có bán kính hàng trăm triệu năm ánh sáng.
Đợt công kích của những kẻ ở thập nhất cảnh cực kỳ nhanh gọn. Chút khí tức xao động cũng gây ra động tĩnh khủng khiếp như vậy, sức mạnh công phá, hủy diệt ẩn chứa trong đó còn chưa bằng một phần tỉ đợt tấn công.
“Nhiều người thế, khá ấn tượng nhỉ?”
Hai mắt Bạch Đông Lâm hơi nheo lại, bóng dáng thấp thoáng, ý chí trong cơ thể sôi trào, gào thét, tất cả vật chất hữu hình hay ý niệm vô hình đều bốc cháy hừng hực.
“Vẫn chưa đủ!”
Đôi mắt Bạch Đông Lâm trợn to dữ dội, rồi phun ra ngọn lửa đỏ kim, thiêu đốt thời không đến nỗi thủng thành một lỗ hổng lớn, vốn là thời không trong khái niệm hư vô, vậy mà lại bị nướng tới tan chảy, tựa như dòng nước màu vàng kim đang trôi.
Xuyên qua lỗ hổng, có thể mơ hồ thấy được những hình bóng đứng sừng sững ở tiết điểm thời gian quá khứ, toàn bộ đều đang bốc cháy điên cuồng.
“Vô hạn! Cực Tẫn Thăng Hoa!”
Một luồng sức mạnh xuất phát từ quá khứ của chính bản thân xông tới, tuy đã trở nên cực kỳ yếu ớt do phải trải qua sự mài mòn của dòng sông thời gian, nhưng thắng ở chỗ số lượng vẫn đủ để nâng cao nguồn sức mạnh mà Bạch Đông Lâm toàn lực bộc phát lên gấp đôi.
“Cái tên này......”
Khí tức khủng khiếp do Bạch Đông Lâm bùng phát khiến cho đám người Curacao trở nên sững sờ, tâm thần hết sức chấn động, thời không dao động rõ rệt như thế này, sao họ có thể không nhận ra Bạch Đông Lâm đã làm gì được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận