Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1088: Suy nghĩ tối tăm

“Khụ khụ! Chủ nhân, ta sai rồi ta sai rồi, cầu tha mạng!” Nhìn con gà nhỏ đang run lẩy bẩy, Bạch Đông Lâm thầm gật đầu trong lòng, có vài thứ vừa có được chút thành công liền tỏ ra vênh váo, quên mất thân phận của bản thân, rồi không tránh khỏi sẽ phát sinh chuyện thay lòng đổi dạ, hắn còn đang chờ con gà nhỏ này dẫn hắn đi lấy bảo bối bên trong Long Phượng cổ mộ, nên đánh cho một trận là chuyện cực kỳ cần thiết.
Trong tay Bạch Đông Lâm lóe sáng bạch quang, ném con gà nhỏ vào trong quang giới, vẻ mặt nghiêm túc lại quay ra nhìn xung quanh chắp tay bái, mang chút áy náy nói:
“Chư vị, con vật này là gà ta nuôi, giữ lại để đẻ trứng, chưa từng gặp qua cảnh tượng to lớn nào nên có chút thất thố, khiến mọi người chê cười rồi!”
“Ha ha ha! Hóa ra là gia cầm của Tội Nghiệt Chi Chủ, hèn chi lại bất phàm như vậy!”
“Đúng vậy đúng vậy! Chủ thế nào gà nhất định sẽ thế đó!”
Những đại năng quanh năm chỉ biết tu luyện, ngộ đạo, diệt thế này, rất rõ ràng là không có kinh nghiệm nịnh hót, mà cũng đúng, ngày thường cũng chỉ có người khác nịnh bợ bọn họ thôi.
Bạch Đông Lâm cũng chỉ có thể lúng túng mà cười theo, trong lòng không khỏi nhớ tới tên Trương Thiện Nhẫn ở Hắc Ngục, cái tên đó, nịnh hót nghe thoải mái hơn nhiều.
Một trận cười đùa, hoàn toàn không khiến cho các lão tổ chú ý quá nhiều, chỉ là liếc nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt ngay.
Bạch Đông Lâm chẳng qua chỉ lấy một ít máu của các lão tổ mà thôi, theo bọn họ thấy, việc này không tính là gì.
Nguyên nhân chủ yếu nhất là, lời nói của Huyết Đồ lão tổ vẫn rất là có tác dụng, quy củ của Cực Đạo không ai mà không biết, đó chính là không thể thăm dò bí mật của đệ tử, đây là quy tắc mà từ thời đại Thượng Cổ lúc Cực Đạo Thánh tông thành lập tông phái đã quyết định.
Rầm rầm!
Lúc này, Chúa Tể Chư Thần đã kết thúc cuộc nói chuyện, phất phất tay, vô số xiềng xích to lớn bền chắc lan tràn ra, xiềng xích do sức mạnh Tạo Hóa và quy tắc Vô Thượng ngưng kết mà thành, như cuồng long loạn vũ, trong nháy mắt đã trói buộc chặt chẽ tất cả thi hài Thần Ma lại với nhau, kể cả Huyết Hải đang chảy xuống.
Keng!
Xiềng xích kéo căng thẳng tắp, một đống thi hài nằm tràn lan rộng tới mấy chục năm ánh sáng chậm rãi bị kéo lên, Chúa Tể Chư Thần từng bước từng bước đi tới, đồng thời trong miệng cũng nói:
“Xuất phát! Về nhà —— ”
“Vâng!”
Cả trăm tỷ đại năng cùng nhau hô to đồng ý, sóng âm sục sôi, nghiền nát một mảng hư không lớn, thắng trận trở về, khiến cho tâm trạng mỗi một chiến sĩ, không khỏi rạo rực niềm vui.
Hư U đạo chủ lật tay vung ra, một cây cầu vàng chói lọi kim quang hạ xuống, xuyên thủng không gian Thứ Nguyên, trong nháy mắt đã nối liền nơi này với khu vực bên ngoài Duy Nhất Chân Giới cách đây trăm nghìn tỷ năm ánh sáng.
Cây cầu vàng do Tiên Thiên Thái Cực Đồ biến thành, dùng để đi đường, là tuyệt nhất không gì sánh bằng!
Khoảng cách xa xôi kinh khủng lên đến trăm nghìn tỷ năm ánh sáng, nếu mà để các đại năng chạy bằng hai chân, thì dù cho tới khi thọ mệnh cạn khô cũng không thể nào vượt qua hết.
Chúa Tể Chư Thần cùng mấy vị lão tổ dẫn đầu bước lên cầu vàng, trăm tỷ đại năng theo sát phía sau, liên tiếp hóa thành từng đốm ánh sáng lấp lánh bay về phía cầu vàng.
Bạch Đông Lâm quay đầu, nhìn thế giới Chư Thần nơi phương xa một lần cuối cùng, nơi này là nơi hắn vùng lên, đánh một trận rồi vang danh khắp chốn chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là đã thu được vô tận tài nguyên, khoảng thời gian rất dài sau này, cũng không cần phải vì tài nguyên tu hành mà lo âu nữa.
“Chiến tranh, thật là một chuyện tốt đẹp. . .”
Đè nén suy nghĩ tối tăm xuống, chắp hai tay sau lưng, sải chân bước lên cầu vàng.

Rầm rầm!
Những cái bóng to lớn kéo dài mấy chục năm ánh sáng dần lan rộng, chậm rãi vượt ra khỏi cánh cổng giới vực đỏ thẫm của chiến trường Chư Thần, để lại sau lưng là những bóng dáng mờ mờ ảo ảo, tất cả đều tỏa ra khí tức cường đại, vô cùng uy nghiêm.
Động tĩnh lớn đến như vậy, trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của vô số sinh linh bên ngoài cánh cổng giới vực.
Thế giới Chư Thần đã biến mất, chiến trường Chư Thần cũng không cần thiết phải tồn tại nữa, những tàn binh Dị tộc nọ đã bị diệt trừ sạch sẽ từ sớm rồi.
Các chiến tuyến lơ lửng xung quanh cánh cổng giới vực khổng lồ, bắt đầu thu nhỏ rồi hội tụ lại, còn có một loạt tòa thiên quan khổng lồ cực kỳ, do vô số xác Đại Nhật chồng chất xây thành, cùng với vô cùng vô tận cứ điểm hình cầu, mỗi cứ điểm đều có đường kính ba tỷ cây số.
Phía trên những thiên quan và cứ điểm này, đều có rất nhiều sinh linh trông chờ mong ngóng, có binh lính đóng quân ở chiến trường Chư Thần, có cả tu sĩ Nhân tộc từ các giới vực của Chân Giới chạy tới
Bạn cần đăng nhập để bình luận