Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1712 - Không nói võ đức (2)

“Hey! Đến đúng lúc lắm!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo, liếc mắt nhìn Courland đang cau có, một màn xảy ra trong quá khứ đã được chiếu trong đầu hắn.
Thực lực của hắn lúc này làm sao những kẻ trước mặt này có thể đo lường được? Vừa nghĩ hắn vừa xâm nhiễm dòng thời gian, chẳng qua chỉ là việc nhỏ như con thỏ thôi.
Keng...
Sắc mặt Chỉ Doanh cứng đờ, bạo ngược trong mắt cũng tiêu tán đi vài phần, hắn ta không thể tin nhìn trường thương thần quang sáng chói trong tay. Một đòn nổi giận của hắn ta, thậm chí vận dụng luôn cả cổ khí, đâm vào mi tâm người này, vậy mà lại không có phá vỡ được phòng ngự?
Cờ rắc!
Một tiếng xé rách gian nan vang lên, truyền đến từ phía sau Bạch Đông Lâm. Sau một khắc, vẻ mặt Oliva đầy hoảng sợ, bóng dáng lảo đảo lùi lại, cánh tay trái bị gãy ngang vai, miệng vết thương không đồng đều, giống như bị thô bạo xé toạc ra vậy.
“Khặc khặc khặc!”
Bóng dáng Bạch Đông Lâm vặn vẹo uốn éo giống như vật sống. Trong tay nắm một cánh tay còn tươi sống, hắn giơ tay lên, há miệng, không thể chờ đợi được nữa cố gắng nhét vào.
Bẹp bẹp bẹp bẹp!
Quái vật! Tên này là một quái vật!
“Courland…”
Chỉ Doanh hoảng sợ quay đầu lại, nhưng chỉ nhìn thấy bóng lưng Courland, vừa định chửi ầm lên thì một nắm đấm quấn Kim Viêm đã vươn ra từ trong miệng hắn ta, bị xuyên thẳng qua toàn bộ đầu từ sau gáy.
“Chết đi!!”
Một quyền khủng bố đánh thủng thế giới hiện tại, vượt qua thời gian vô tận, ở trong dòng sông thời gian mông lung, khóa chặt Chỉ Doanh dung hợp thành một nguyên điểm thời gian, bạo ngược vỡ nát.
Ánh mắt Chỉ Doanh trong nháy mắt trở nên xám xịt, thi thể mềm nhũn treo trên cánh tay Bạch Đông Lâm. Vòng xoáy hỗn độn chợt lóe rồi biến mất, cắn nuốt thi thể của hắn ta gần như sạch sẽ.
Thi thể thập nhất cảnh là vật đại bổ, cho dù “Hạt Chân Ngã” cấu thành chân thân có bản chất cực cao, cho dù là thế giới Vũ Trụ Bản Nguyên mênh mông vô tận, cũng đủ để Bạch Đông Lâm ăn no một trận.
Khi Chỉ Doanh ngã xuống, các loại quy tắc bản nguyên trong cơ thể trong nháy mắt tiêu tan, loại chống đỡ “gân cốt” cơ bản đã mất đi quy tắc, Bản Nguyên Vũ Trụ bắt đầu vỡ vụn.
Đây là một Bản Nguyên Vũ Trụ trải dài hàng trăm nghìn tỷ năm ánh sáng, không kém Duy Nhất Chân Giới bao nhiêu. Có thể thấy thực lực của Chỉ Doanh cũng không yếu, không phải loại thập nhất cảnh vừa mới đột phá. Bản Nguyên Vũ Trụ vẫn là quy cách thế giới đại thiên cơ bản nhất (đường kính một trăm nghìn tỷ năm ánh sáng).
“Đây… Đây là...”
Vũ trụ sụp đổ đã làm vô số sinh linh Tai họa đen tối sinh tồn trong đó hoàn toàn bịt kín, cũng chỉ có những kẻ có tu vi đạt đến thập cảnh bỗng nhiên hiểu ra cái gì, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
“Ngô chủ! Ngã xuống đây!”
“Grừ grừ grừ!” “Ô ô ô!”
Tất cả tiếng gào khóc, rên rỉ, gầm gừ đều không giúp được gì.
Về phần những sinh linh Tai họa đen tối dưới thập cảnh không có lý trí, chỉ biết giết chóc hủy diệt, sẽ không có nhiều cảm xúc phức tạp như vậy, chúng không có ngay cả sợ hãi, hoàn toàn hóa thành tro bụi trở về số 0 theo vũ trụ.
“Ài, vẫn còn thiếu một chút, chỉ bảo vệ được 10% Bản Nguyên Vũ Trụ.”
Bạch Đông Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, hắn đã cố gắng hết sức, hơn nữa còn dưới tình huống thực lực tiến bộ rất nhiều, mới miễn cưỡng làm được.
Bản Nguyên Vũ Trụ sụp đổ, tốc độ cực nhanh, hơn nữa gần như không cách nào ngăn cản. Chỉ trong nháy mắt, tất cả đều sẽ hóa thành hư vô, một hạt cũng sẽ không lưu lại.
Bản Nguyên Vũ Trụ cực kỳ đặc biệt, là hiện thân của đại đạo tu sĩ, chúng sẽ biến mất khi tu sĩ qua đời. Điều này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau so với việc thập nhị cảnh dùng “hạt Vĩnh Hằng” mở ra thế giới đại thiên.
Sự thật chính là như thế, Bản Nguyên Vũ Trụ của Nguyên Mật Chân Chủ cũng đã tiêu tán lúc tử vong.
Hắn đánh chết hai thập nhất cảnh ở trong thi thể Nguyên Mật Chân Chủ, đừng nói ngăn chặn Bản Nguyên Vũ Trụ tán loạn, ý chí của hắn còn chưa thăm dò vào thì tất cả đều đã kết thúc.
Lúc này sau khi thực lực nhảy vọt, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể cưỡng ép chặn lại một thành vật chất Bản Nguyên Vũ Trụ. Bạch Đông Lâm vẫn khá thỏa mãn, đây là một nguồn năng lượng không nhỏ.
“Ha ha, còn muốn chạy?”
Trong nháy mắt hắn ngăn chặn Bản Nguyên Vũ Trụ tán loạn, hai người Courland đã chạy trốn không thấy bóng dáng, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối áp chế, nó không hề có ý nghĩa.
Bạch Đông Lâm phóng tầm mắt nhìn tới, phát hiện hai tên này khá thông minh, sau khi chạy trốn còn biết xóa đi dấu vết tồn tại trên dòng thời gian quá khứ.
Trong đầu nảy ra một ý nghĩ, phạm vi lĩnh vực cực rộng, trong nháy mắt hiện ra vách tường cứng rắn, hoàn toàn phong tỏa kể cả thời không ở bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận