Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1792 - Trung tâm Hồng Hoang - Thái Hư Kiếm Cảnh (1)

Ánh mắt Lý U nghiêm nghị, nhìn kỹ phía dưới, mới minh ngộ nữ hài trước mặt bất phàm đến cỡ nào.
Trên đầu nàng đội một vương miện nho nhỏ giống như một vũ trụ, trên người khoác váy tơ mỏng, lóe lên từng hạt tinh quang, giống như một biển sao dệt thành, cắt may mà thành.
“Ta tên là Kỳ Tích.”
“Ngươi là ai? Vì sao trên người ngươi lại có tóc của phụ thần?”
Phụ thần?
Lý U hơi sững sờ, không rõ ràng cho lắm.
Kỳ Tích thấy đối phương hình như hơi ngốc hết chỗ chê, nói thế này rồi mà còn không hiểu được, lại duỗi tay nhỏ ra lần nữa, gõ gõ sợi tóc ngốc đang lóe sáng kia.
Cụp cụp!
“Sợi tóc vàng này là do sư tôn của ta ban thưởng, chỉ mới vừa nãy, ta gặp phải nguy cơ sinh tử, được sợi tóc vàng cứu, chẳng biết tại sao được đưa đến nơi đây, nếu có chỗ nào mạo phạm đến tiền bối, xin hãy tha lỗi!”
Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, huống chi thoạt nhìn tiểu nữ hài này rất khó dây vào, hay là cứ chơi bẩn trước đã, trong lòng Lý U thầm nghĩ.
“Sư tôn của ngươi?”
Kỳ Tích nhíu mày, phụ thần mạnh mẽ vĩ ngạn như thế, tại sao lại có đệ tử khờ ngốc như thế.
“Cho ta xem thử dáng vẻ của sư tôn ngươi.”
Để tránh quậy thành nhầm nhọt linh tinh, Kỳ Tích cảm thấy nên xác nhận lại đã.
“A, được thôi tiền bối.”
Lý U không dám thất lễ, hơi chuyển động ý nghĩ, tia sáng lưu động ở trong hư không lập tức được dẫn dắt hội tụ lại, ngưng kết ra bóng dáng Bạch Đông Lâm, thần thái hờ hững, sinh động như thật.
“Ê a! Thật sự là phụ thần kìa!!”
“Phụ thần đại nhân, Kỳ Tích nhớ ngài lắm nha!”
Kỳ Tích nhảy lên, vây quanh quang ảnh đổi tới đổi lui, lúc tâm trạng cực kỳ kích động, khẩu âm ê a nàng đã bỏ được một hai vạn năm lại phun ra ngoài.
“A? Tiền bối, ngài với sư tôn của ta có quan hệ gì thế?”
Lý U ngây người, thì ra sợi tóc vàng này cũng không phải ném bậy cho hắn ta, mà là tìm một người giúp đỡ cho hắn ta.
“Hừ! Đúng là phụ thần đã thu phải một đồ đệ đần!”
Kỳ Tích đè nỗi lòng xao động xuống, trợn mắt nhìn Lý U, trong lòng hơi ê ẩm, chỉ sợ thời gian sống chung thật sự giữa nàng và phụ thần còn không bằng cái tên ngu ngơ trước mặt này.
“Sư tôn của ngươi, chính là phụ thần của ta, ta là sinh mệnh phụ thần thai nghén ra, con gái của hắn.”
Hai tay Kỳ Tích khoanh trước ngực, ngửa cao đầu, vẻ mặt tự hào kiêu ngạo.
Con gái!?
Sư tôn lão nhân gia ông ấy có cả con gái luôn rồi?
Lý U cảm thấy chấn động, hắn ta chưa nghe thấy sư tôn nhắc tới sư nương, với lại, rất khó tưởng tượng được đến tột cùng nữ nhân tài thế nào mới có thể được sư tôn ưu ái.
“Ngươi tên gì?”
Kỳ Tích đã xác định thân phận của Lý U, ánh mắt lập tức nhu hòa đi rất nhiều, dù sao cũng là đệ tử của phụ thần, một ngày làm thầy cả đời làm cha, cũng coi như là người một nhà.
“Liệt đồ dưới trướng sư tôn, Lý U, bái kiến Kỳ Tích sư tỷ.”
“Ồ, không tệ không tệ.”
Kỳ Tích khẽ gật đầu, tỏ vẻ thỏa mãn với việc Lý U hiểu chuyện, nếu hắn ta không thức thời dám gọi nàng là sư muội, thì hắn ta không thể thiếu một trận no đòn được rồi.
“Lý sư đệ, nói cho ta nghe thử coi, gần đây phụ thần hắn đi đến đâu rồi thế?”
Trong mắt Kỳ Tích chứa vẻ chờ mong, mặc dù tuổi thọ của nàng vô cùng vô tận, mấy vạn năm cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, nhưng nàng thật sự rất nhớ phụ thần, hận không thể lập tức bay đến bên cạnh người.
“Cái này, không dám giấu giếm sư tỷ, thực ra cũng đã rất lâu rồi ta chưa từng gặp sư tôn. . .”
Vẻ mặt Lý U lúng túng, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt chờ mong của Kỳ Tích, trong lòng chửi thầm, không ngờ cuộc sống cá nhân của sư tôn hỗn loạn như thế, ngay cả con gái ruột của mình cũng không hỏi han không để ý tới.
Quả nhiên, sư tôn là kẻ cuồng tu luyện một lòng hướng đạo.
Lý U không dám giấu diếm, một năm một mười nói ra toàn bộ thông tin mà hắn ta biết được từ miệng Tù Ám Sinh.
“Tứ đại tiên triều. . . ở nơi đó, là có thể tìm được phụ thần sao?”
Kỳ Tích nỉ non nói nhỏ, trong lòng cũng không thất vọng, có một mục tiêu chính xác, đã là vô cùng tốt rồi.
“Kỳ Tích sư tỷ, nơi này là nơi nào?”
Trong mắt Lý U lóe lên một tia lo âu, trong lòng hắn ta biết được, tên Ngục chủ kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn ta, nói không chừng lúc này đang trên đường chạy tới đây, không thể dẫn con gái của sư tôn người vào hiểm cảnh được.
“Ồ, ở đây à, là một nơi cách tứ đại tiên triều rất xa xôi, mặc dù cùng một vũ trụ nguyên sơ, nhưng lại hoàn toàn trái ngược.”
“Bây giờ chúng ta đang ở ‘Trung tâm Hồng Hoang’, là vùng đất trung tâm của vũ trụ nguyên sơ, thiên vực này có rất nhiều thế lực rắc rối khó gỡ, là phe đồng minh do thế lực các tông môn tạo thành.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận