Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1816 - Chư thiên nhất nguyên (2)

“Thế giới linh khiếu của ta so với vô hạn cũng không kém bao nhiêu.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm rực rỡ, trong lòng biết với thế giới linh khiếu lúc này, chư thiên có thể mở ra nhất định là loại nhỏ yếu nhất, nhưng vấn đề không lớn, chỉ cần ngũ tạng đều đủ, bản chất đạt tiêu chuẩn là được, sau này tiếp tục cắn nuốt năng lượng mở rộng chư thiên là xong.
Chư thiên bên trong Không Vô chi vực có mạnh có yếu, cũng chính là đạo lý này.
“Khai thiên, vẫn là muốn dùng búa mới hợp với tình hình!”
Bàn tay hắn nắm chặt, một chiếc búa lớn lóe ra thần quang mười màu trống rỗng xuất hiện, đây là thứ hắn dung luyện thành sau khi rút ra toàn bộ hài cốt của bản tôn, được chồng lên tầng tầng lớp lớp cho đến cực hạn, uy năng có chút bất phàm.
Răng rắc!
Dưới chân khẽ bước, không gian hỗn độn chợt rung lắc, khí hỗn độn vô tận bị áp bách khí tức nên im lặng.
“Chư thiên vạn giới!!”
Hai tay Bạch Đông Lâm giơ búa lớn mười màu lên cao, các bí thuật Cực Tẫn Thăng Hoa, Bát Hoang Chiến Thể đều được thi triển ra, tất cả sức mạnh to lớn được trút toàn bộ vào trong búa lớn.
Trong lúc không ngờ, thân hình giơ cao búa lớn của Bạch Đông Lâm điên cuồng kéo lên, vô hạn bành trướng, chỉ trong nháy mắt đã chạm nóc phá vỡ đất trời, thân hình giống như bước vào cảnh tượng hư ảo, không gian hỗn độn vốn khổng lồ vô biên, lúc này đang lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt của hắn, kích cỡ tương đương với đầu của hắn.
Chân thân rõ ràng ở trong không gian hỗn độn, thân hình giơ búa lớnlên cao lại đồng thời áp đảo trên không gian hỗn độn, trong ngoài cùng ngược, hư thực cùng tồn tại.
“Khí hải nhân khiếu! Chư thiên khí hải! Mở ra --”
Thần sắc Bạch Đông Lâm nghiêm nghị, búa lớn mười màu hội tụ tất cả lực lượng của hắn rung động kêu vang, ầm ầm đánh xuống.
Một kích kinh khủng không cách nào hình dung điuợc hung hăng bổ lên trên không gian hỗn độn giống như trứng gà, vạn đạo thời không trở nên yên lặng, nháy mắt sau đó, bạch quang óng ánh vô tận nuốt sống tất cả.
Thành công không?
Nửa cơ thể của Bạch Đông Lâm đều bị chấn nát, hắn lại bất chấp những thứ này, ngưng thần cảm giác, tỉ mỉ cảm nhận biến hóa kỳ dị của không gian hỗn độn.
Không gian hỗn độn khổng lồ vô hạn, tất cả khí hỗn độn đều bị tiêu diệt, trong hư vô tuyệt đối, đột nhiên một “bọt khí” trống rỗng xuất hiện, ngay sau đó không ngừng bành trướng mở rộng, chỉ là trong nháy mắt đã thay thế toàn bộ không gian hỗn độn.
Đây là hình thức ban đầu của chư thiên thuở sơ khai, yếu đuối không chịu nổi, vừa chạm vào đã nổ tung giống như bọt nước.
“Không khác với trong suy diễn cho lắm!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lóe lên, bước đầu tiên thành công, kế tiếp mới là mấu chốt, nếu như không thành, “bọt khí” này cũng chỉ có thể quay về hư vô.
“Tha hóa chư thiên! Ý ta, tức ý chí chư thiên!”
Bạch Đông Lâm buông búa lớn, khoanh chân ngồi trong không gian bọt khí, hai tay liên tục bấm pháp quyết huyền ảo, không tụng chú ngôn chân kinh.
Thân thể của hắn đang bành trướng, cho đến nhồi toàn bộ không gian, bọt khí lập tức, thân thể bắt đầu tan rã tán loạn, tất cả hạt căn bản đều hóa thành hư vô, chỉ còn lại có linh khiếu nhất nguyên được ánh sáng bản nguyên bao quanh.
Vù vù!!
“Bọt khí” mơ hồ phá toái giống như cảm giác được cái gì, nhất thời ổn định lại, hạt năng lượng vô hình do khí hỗn độn vô tận biến thành hội tụ hướng về linh khiếu giống như ong vỡ tổ.
“Thành công!”
Bạch Đông Lâm lúc này, ý thức đã rời đi trở về bản thể, mọi thứ sau đó đều là do Đạo Vô Chung thao tác.
Chư thiên khí hải vừa mở ra vô cùng nhỏ yếu, thế giới trong đó chỉ có số nhất nguyên.
Lực lượng kỳ dị vô hình kia lấy linh khiếu của Đạo Vô Chung làm hạch tâm, hóa thành từng thế giới khổng lồ.
Hình thức cấu thành nên chư thiên có nhiều loại nhiều dạng, sau khi trải qua suy nghĩ rất lung, Bạch Đông Lâm quyết định dựa theo hình thái linh khiếu nhân thể để dựng chư thiên của hắn.
Ba giới thiên, địa, nhân là thế giới chí cao của chư thiên, phía dưới chính là 362 chủ giới kém một bậc.
Về phần hơn trăm ngàn thế giới lấy ẩn giấu linh khiếu làm hạch tâm còn lại chỉ là thế giới tầng dưới chót nhất, không gian bên trong đó tương đối nhỏ hẹp, chỉ tương đương với thế giới đại thiên bình thường, trên dưới ngang dọc không đến trăm tỉ tỉ năm ánh sáng.
“Bản tôn, ta thành công.”
Không biết qua bao lâu, mọi thứ đều ổn định lại, “bọt khí” không hề yếu đuối mà là hóa thành màu xanh đen vừa dầy vừa nặng, đó là Giới Bích Chư Thiên của nó, trong chư thiên nhân đạo là số thế giới nhất nguyên mơ hồ xếp hàng thành “hình người”.
Mỗi một thế giới đều sinh cơ bừng bừng, đã bắt đầu tạo ra sinh linh.
Đạo Vô Chung lấy lực chư thiên ngưng kết ra thân hình, khí tức của hắn ta trở nên càng thêm mênh mông cuồn cuộn uy nghiêm, chí cao vô thượng, bên trong tất cả chư thiên nhân đạo đều theo ý niệm của hắn ta mà phát động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận