Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1997 - Tình yêu vượt qua thời không (3)

Ván đã đóng thuyền, cho dù trong lòng Bạch Đông Lâm bất đắc dĩ, cũng không có cách nào, cũng không thể nào tự mình ra tay xóa bỏ huyết mạch của mình được đúng không?
Cho dù đảo ngược thời gian, thay đổi hiện thực, từ một mức độ nào đó mà nói, cũng không khác gì giết người.
Sự ra đời của sinh mệnh mới có thể được chia thành hai cách.
Một loại là linh hồn đầu thai chuyển thế. Đây chỉ là một thuật ngữ rất mơ hồ. Nói chung, ý thức bản ngã sinh mệnh đã sớm tồn tại trên thế gian, hoặc là thông qua luân hồi thiên đạo tự ngã vận chuyển, hoặc tương tự như cơ quan của địa phủ, sau khi tẩy sạch ý thức linh hồn, một lần nữa tiến vào thế gian.
Phương thức này, ẩn giấu một sự khác biệt, cường giả có thể giữ lại trí nhớ, kẻ yếu thì hoàn toàn luân hồi cuộc sống mới, không còn liên quan gì với kiếp trước.
Cường giả được hưởng thụ phúc lợi này tất nhiên phải gánh chịu nguy hiểm tương đương, cường giả thường chết dưới tay cường giả mạnh hơn, hơn nữa bọn họ rất dễ dàng chết hoàn toàn, bị xóa sạch ý thức bản ngã, không có khả năng luân hồi.
Bạch Đông Lâm thuộc về loại này, linh hồn mang theo ý thức bản ngã luân hồi chuyển thế, cũng may vì hắn có thần quang bảy màu bảo vệ nên không bị thanh tẩy ký ức.
Về phần loại thứ hai, chính là sinh mệnh hoàn toàn mới tinh, ý thức bản ngã của bọn họ được thai nghén ra từ trong huyết mạch. Sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ hoàn toàn ngăn chặn ý thức hồn thể bên ngoài xâm nhập.
Sinh ra ở hỗn độn hoặc là Thần Ma bẩm sinh lúc thiên địa mới bắt đầu chính là loại này.
Cho nên nói, trong lục đạo luân hồi, đã từng nghe nói về Thần Ma đạo? Đó là lý do tại sao.
Bạch Đông Lâm là Bỉ Ngạn, sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ đến cỡ nào? Vượt xa Thần Ma bẩm sinh, một khi ý thức hồn thể ngoại lai tới gần, lập tức sẽ bị khí tức huyết mạch khủng bố thiêu đốt thành hư vô.
Mà sức mạnh huyết mạch cực kỳ khó thai nghén ra ý thức bản ngã, xác suất cực thấp, hơn nữa hồn thể ngoại lai không cách nào xâm nhập, điều này dẫn đến một hiện tượng cực kỳ phổ biến... Nhưng kẻ có thực lực càng mạnh mẽ thì càng khó sinh ra con nối dõi.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm phức tạp, nhìn chằm chằm vào bụng Tử Hoàng, ý thức yếu ớt của sinh mệnh mới kia đang trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, đã hoàn toàn thích ứng với sức mạnh huyết mạch.
“Xác suất một phần triệu tỷ, là vận khí của ta quá tốt? Hay là Tiểu Tử động tay động chân?”
Trong lúc hoảng hốt, trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng ở chung với Tiểu Tử, đặc biệt là một khoảng “dòng thời gian” lúc trước Khương Vô Đạo giao cho hắn, bên trong ghi lại quá trình Tiểu Tử nhen nhóm ngọn lửa ý chí vì hắn, đã chết hàng tỷ lần trong vòng khép kín của dòng thời gian...
Đại tỷ trước khi chia tay cũng nói với hắn, bây giờ sau khi Tiểu Tử bóc huyết mạch ta, đã không có bất kỳ quan hệ trên huyết mạch nào với hắn nữa.
Hắn chỉ là không nghĩ rằng chấp niệm của Tiểu Tử lại sâu sắc như thế, ở tương lai xa xôi, cho dù trở thành ngụy siêu thoát, cho dù đã bỏ mình, ở nơi này suốt những năm tháng yên lặng vô tận, xuyên qua quá khứ tương lai của thế giới hiện tại, mà vẫn không từ bò!
Tình cảm này làm Bạch Đông Lâm không khỏi cảm động, bắt đầu suy nghĩ lại mình có làm sai điều gì không.
“Ài, thôi vậy, chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật thôi.”
Bạch Đông Lâm nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, vẻ mặt phức tạp biến mất, ngược lại trong lòng có chút chờ mong, hạt giống của hắn tất nhiên không tầm thường, nhưng không biết đứa nhóc này sẽ nghịch thiên cỡ nào?
Là nam hay nữ, giống hắn, hay giống Tiểu Tử, tính cách trầm ổn, hay là nghịch ngợm thích gây rối...
Nghĩ đi nghĩ lại, ngay cả chính Bạch Đông Lâm cũng không phát giác ra khóe miệng mình đã nhếch lên một nụ cười.
……
“Ca ca, tha thứ cho sự tùy hứng của Tiểu Tử, ngươi trong tương lai quá cô độc, quá mệt mỏi...”
“Ta tin rằng đứa con của chúng ta, nó sẽ thay ngươi chia sẻ một chút áp lực.”
Tử Hoàng lẳng lặng nằm trong quan tài, hai tay theo bản năng bấm pháp quyết, vòng xoáy Khái Niệm sâu trong cơ thể lập tức tràn toàn bộ vào bụng.
Trong chốc lát...
Sức sống vô tận rực rỡ đè nén khiến thiên địa không ngừng run rẩy.
“Trọng bảo ra đời!”
“Cơ duyên! Cơ hội siêu thoát đây rồi!”
Cột sáng Tử Kim xuyên qua bầu trời, huy hoàng vô lượng, tản ra ánh sáng rực rỡ, làn sương mù màu tím lượn lờ xen lẫn vào nhau cùng chiếu sáng, cả đất trời vô biên bị nhấn chìm trong tầng tầng lớp lớp ánh sáng tím mênh mông này.
Dị tượng kinh thiên động địa như vậy lập tức thu hút sự chú ý của nhóm Bỉ Ngạn đang đấu trí đấu dũng với Khái Niệm Hồ Lô, nhưng dưới góc nhìn của bọn họ, dẫu cảnh tượng thần kỳ này có hùng vĩ và tráng lệ đến đâu cũng khiến họ khó lòng rung động, lý do thực sự khiến người ta kinh ngạc chính là luồng khí tức kinh khủng toát ra từ cột sáng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận