Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1139: Cuộc sống không có Chân Linh thật đáng sợ

Ánh đao xẹt qua, làm lơ tất cả trở ngại, bao gồm khoảng cách không gian và Duy Độ Thời Gian, ý niệm vừa động đã chém ngay lên đạo tâm của Bạch Đông Lâm.
Keng!
Hai thứ vô hình va vào nhau lại vang lên tiếng vang lớn chân thực, Yêu tộc có đạo tâm không kiên định nghe thấy này trong lòng lập tức vang lên một tiếng nứt toát, đạo tâm bị phá.
“Ha hả, chỉ thế thôi sao? Tiếp tục chém ta!”
Keng keng keng!
Đạo tâm của Bạch Đông Lâm trong suốt tựa như một trái tim thuỷ tinh có được mười loại sắc thái sặc sỡ, cứng rắn đến cực điểm, không dính chút bụi bặm nào, hoàn hảo không tì vết, không có một vết nứt rạn nào.
Ánh đao màu tím điên cuồng chém loạn, mang theo một mảng hoa lửa vô hình lớn, mà vẫn không hư hỏng tý nào.
Nhiều kiếp nạn như vậy, kiếp nạn cuối cùng này là mạnh nhất, nhưng nó lại có uy hiếp nhỏ nhất với Bạch Đông Lâm, hoàn toàn có thể làm lơ.
“Gần được rồi……”
Tia sáng lạnh nhạt trong mắt Bạch Đông Lâm chợt lóe lên, bây giờ kiếp nạn đã ra hết, nếu hắn cứ tiếp tục kéo dài chờ đến khi kiếp vân tiêu tan hết thì không còn gì để chơi nữa.
Ngay lúc Bạch Đông Lâm đang định chuẩn bị bắt đầu kế hoạch.
Kiếp vân lại lần nữa xuất hiện hiện tượng lạ!
“Sao lại thế này?”
Vẻ mặt của Bạch Đông Lâm hơi thay đổi, hắn nhìn xung quanh, Phong Đế Đại Năng đang tấn công điên cuồng vừa rồi đã dừng lại. Thời không Duy Độ của cơ thể hắn biến dạng, từng bản sao hoàn hảo đang vượt ra khỏi duy độ.
Kiếp vân ở ngoài tầm quan sát của Bạch Đông Lâm bắt đầu bành trướng dữ dội, chỉ trong nháy mắt, đám kiếp vân lởm chởm đã kéo dài đến cả triệu năm ánh sáng.
Ngay sau đó, kiếp vân mười màu sắc lại tăng vọt, trải dài qua vô số tinh vực. Thế lực Yêu tộc còn chưa kịp di chuyển đã gặp phải biến cố kinh thiên động địa, lập tức bị đám kiếp vân nuốt chửng và tiêu diệt, cho đến khi chúng mở rộng ra gấp trăm lần mới từ từ ngừng bành trướng.
Lúc này, đám kiếp vân đã biến thành một khối cầu khổng lồ có đường kính một triệu năm ánh sáng, màu sắc hòa quyện sặc sỡ, nhìn có vẻ rực rỡ chói mắt nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm cực độ.
Quan sát từ bên ngoài, biểu hiện của các cường giả Yêu tộc thay đổi rất nhiều, nhưng cũng may mắn là họ phản ứng rất nhanh nhạy, tránh đủ xa và nhảy vào không gian kịp thời mới tránh được một kiếp nạn.
Mấy vị lão tổ cấp mười thất thần nhìn nhau, trong mắt cũng lộ ra vẻ khó hiểu, bọn họ vốn tưởng rằng kiếp vân này sắp tiêu tan, nhưng không ngờ rằng chuyện như vậy lại có thể xảy ra.
Khối cầu kiếp vân ngưng trệ trong giây lát, sau đó nó xoay tròn nhanh hơn, các đám kiếp vân khác nhau bắt đầu đan xen và hợp nhất, thay đổi muôn hình vạn trạng, khí tức đã trở nên mờ mịt khó lường.
Bạch Đông Lâm, người đang nằm ở trung tâm của kiếp vân, cuối cùng cũng đã phát hiện ra sự biến đổi của chúng, vẻ mặt hắn ngạc nhiên, chẳng còn sức lực để phàn nàn về sự vô liêm sỉ của kiếp Thần Ma này.
Theo lẽ thường, tuy rằng kiếp vân rất kinh khủng, nhưng chúng cũng có sinh khí, bằng không, trên đời này làm sao có tận chín cảnh giới như thế.
Nhưng kiếp Thần Ma lần này của hắn đã không còn tuân theo quy tắc nữa, và mục tiêu duy nhất đó chính là giết chết hắn hoàn toàn!
Răng rắc! Răng rắc!
Bên trong khối cầu kiếp vân, hư không tan vỡ, lần lượt lộ ra những vết nứt khổng lồ tối đen như mực. Một khối cầu đầy màu sắc xuất hiện trong các vết nứt, giống như một đôi mắt khổng lồ, kỳ dị, không có một chút cảm xúc, nhìn chằm chằm vào Bạch Đông Lâm ở trung tâm kiếp vân.
Da đầu Bạch Đông Lâm tê rần, từ bỏ ý nghĩ phản kháng, Lôi long cuộn tròn trong Biển Lôi, thứ nguyên không gian chi nhận, tuế nguyệt chi ách, thế giới chi lực, tam sắc hỏa diễm…
Sức mạnh của tất cả kiếp nạn tăng vọt gấp trăm lần!
“Mụ nội nó, đây không phải kiếp Thần Ma gì cả mà chắc chắn là ‘kiếp nạn phải lấy mạng ngươi 100%’!”
Bạch Đông Lâm hoàn toàn tê liệt, sự tồn tại của hắn dường như kích hoạt một loại điềm gở nào đó, và rõ ràng là sắp giết chết hắn.
“Chẳng lẽ là bởi vì ta là hắc hộ, không có Chân Linh?”
Tư duy hắn đủ mạnh để suy đoán ra mọi khả năng bất cứ lúc nào, đây là yếu tố dễ xảy ra nhất trong suy luận của hắn.
Nếu nguyên nhân là do hắn luyện ra quy tắc vô thượng, mà còn là mười loại, cộng thêm Nhất Nguyên linh khiếu, vân vân và mây mây, như vậy kiếp nạn trước đó mới đủ tương xứng.
Nhưng lần biến hóa cuối cùng của kiếp vân, nghĩ kĩ thì, chỉ sợ là bởi vì hắn không có Chân Linh nên đã kích hoạt một loại quy tắc cấm kỵ nào đó.
“Mẫu Hà, cuộc sống không có Chân Linh thật đáng sợ…”
Ầm ầm ầm!
Ngay khi Bạch Đông Lâm vừa mới xuất hiện suy nghĩ này, kiếp vân lại phát động một trận công kích chứa rất nhiều kiếp nạn với sức mạnh hủy diệt vô tận, ngay lập tức bao phủ lấy Bạch Đông Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận