Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 450: Xuất phát từ tâm can

Vu Quảng Lăng cũng không ngăn cản, chỉ một vạn trượng mà thôi, trong mắt lão ta cũng không khác biệt chút nào so với mặt đối mặt. “Bạch Đông Lâm, nghĩ kỹ chưa? Vì pháp tắc Không Gian mà ngươi thật sự nhẫn tâm nhìn sư tôn sư tỷ chết thảm trước mặt ngươi sao?”
Lời của La Sa làm cho sắc mặt Bạch Đông Lâm lạnh thêm mấy phần, thật sự coi hắn là quả hồng mềm tùy ý nắn bóp đấy à? Nếu ngươi đã một lòng muốn chết, vậy sẽ như các ngươi mong muốn!
“Các ngươi thật sự cho rằng ăn được lão tử chắc?”
“Cho các ngươi thể diện quá rồi đúng không?”
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, hắn dựng thẳng chưởng đao lên, bên trên quẩn quanh pháp tắc Phá Diệt tinh hồng, trong nháy mắt đã đâm rách bộ ngực của mình nhanh như chớp.
Một cơ thể đỏ tươi lộ ra quang mang, trái tim che kín phù văn dày đặc được móc ra.
Hành động của Bạch Đông Lâm làm cho mọi người sững sờ, lấy thể tu biến thành thể chất, móc nội tạng khí quan tất nhiên là không vấn đề gì, người vẫn không chết được nhưng ngoại trừ bị điên thì làm gì có ai hành động như vậy đâu?
Trái tim tươi sống còn bốc hơi nóng chỉ đập một cái, trong chớp mắt đã bắt đầu biến thành màu xám trắng khô héo, cuối cùng hóa thành tro tàn phiêu tán.
Sau khi tro tàn biến mất, trên tay hắn chỉ còn lại một bộ xương khô tựa như một mặt dây chuyền nho nhỏ, hài cốt chẳng khác nào huyết ngọc, mặt ngoài khắc đầy phù văn quỷ dị, trên đó như có một cỗ lực hút truyền ra.
“Ha ha ha, hài cốt đại lão bị dừng cung cấp thức ăn, bây giờ đang rất tức giận, các ngươi chết chắc rồi…”
Bạch Đông Lâm chiếm được kim sắc hài cốt chỗ Bạch Cốt phu nhân ở trong Cổ giới, hắn đã từng sử dụng qua một lần, sau khi kiểm chứng uy lực của nó thì đã tiến hành thâm nhập nghiên cứu cải tạo lại hài cốt.
Dùng bí pháp thu nhỏ hài cốt đại lão, từ mấy năm trước đến nay bị hắn chôn sâu bên trong trái tim không giờ khắc nào không hút lấy máu tươi của hắn.
Mấy năm cung cấp nuôi dưỡng, kim sắc hài cốt đã hóa thành huyết ngọc, tinh huyết hắn đã tiêu hao đủ để lấp đầy hồ nước!
Tâm niệm dao động, trên mặt dây chuyền hình hài cốt lớn trong tay lóe lên hồng quang, biến trở về kích thước vốn có trôi nổi trong hư không.
“Tử Triệu!”
Trong lòng Bạch Đông Lâm kêu gọi, hắc đao Tử Triệu khẽ kêu lên một tiếng, bay ra bên ngoài cơ thể, tự động rơi vào trong tay hài cốt đại lão đang ngồi xếp bằng.
Mặc dù dựa vào nghiên cứu của hắn, trước kia vị đại lão này là kiếm tu, nhưng mà hiện tại trên tay hắn cũng chỉ có Tử Triệu mới có thể xứng với thực lực của đại lão.
Với cảnh giới của hài cốt đại lão, chắc hẳn sử dụng vũ khí hình thức gì đã không còn qua trọng, thiên địa vạn vật đều có thể dùng làm kiếm.
Dựa vào bản chất đạo khí của Tử Triệu, nhất định sẽ có thể đề cao thực lực của hài cốt đại lão thêm mấy phần.
Tử Triệu vào tay, hài cốt huyết ngọc khẽ run lên, lỗ thủng trong mắt đen như mực lập tức lấp lánh hồng mang.
Hai mắt huyết hồng nhìn chằm chằm Vu Quảng Lăng, một cỗ khí thế không tên tràn ngập ra, sát khí mãnh liệt khiến cho mọi người cũng không nhịn được mà run lên.
Tất cả mọi thứ xảy ra quá nhanh. Trong màn điện quang hỏa thạch, Vu Quảng Lăng đã bị huyết hồng hài cốt trừng mắt tiếp cận.
Nháy mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, da đầu Vu Quảng Lăng như bị xé rách, hai mắt kinh hãi nhìn xung quanh.
Nguy rồi! Nguy rồi! Lão ta cảm nhận nguy cơ lần này chết chắc rồi.
Đó là cái thứ quỷ gì vậy? Rốt cuộc tên tiểu quỷ này đang làm cái gì?
Mỗi một tế bào trong cơ thể Vu Quảng Lăng như đang kêu lên, gào thét phải trốn!
Không trốn thì không còn nghi ngờ gì nữa, lão ta sẽ phải chết!
Chuyện này sao có thể? Lão ta đã cách đại năng Quy Nhất chỉ còn nửa bước, miễn cưỡng cũng có thể “Tích Huyết Trọng Sinh”, còn có không ít chi địa bí ẩn lưu ở trong tim, lá gan, tỳ, phổi, lục phủ ngũ tạng đủ để phục sinh năm lần!
Làm sao hài cốt huyết ngọc này có thể uy hiếp được tính mạng của lão ta?
“La Sa thiếu gia!”
La Sa ở bên cạnh bị sát khí dày đặc thoáng tác động đến, cả người đã choáng váng phát run, vẻ mặt đầy đau khổ, bờ môi khẽ nhúc nhích.
“Vu lão, ta, ta sợ…”
Lông mày Vu Quảng Lăng nhíu chặt, lão ta đã bị khí cơ của huyết ngọc hài cốt khóa chặt, không thể trốn đi đâu được nhưng mà La Sa thì không thể chết ở chỗ này.
Vu Quảng Lăng vỗ tay một cái, một cỗ năng lượng nồng đậm bao vây lấy La Sa, vọt về phía xa.
“Tiên pháp! Lượn quanh thế giới mờ mịt không dấu vết!”
Vẻ mặt của Vu Quảng Lăng vô cùng nghiêm túc, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, thể nội đã dung hợp với Quy Nhất một nửa tế bào trông vô cùng lấp lánh.
Vô số pháp tắc lăn lộn, năng lượng bành trướng mãnh liệt.
Một cỗ ba động huyền ảo thấu thể mà ra, kết nối với thiên địa, trùng trùng điệp điệp chậm rãi hiển hiện ở phía sau Vu Quảng Lăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận