Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1943 - Kiếm chỉ Tai họa đen tối (3)

“Để cho bọn họ cũng đi cùng đi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chứa ý cười, muốn làm đục nước, đương nhiên là người càng nhiều càng tốt. Tuy rằng đội quân tiền trạm do Tà Phong quân chủ thống ngự này cũng không ít, nhưng so với chiến vực Thái A lại chỉ giống như chín trâu mất sợi lông rồi, vẫn còn kém một chút ý tứ.
Người khống chế vùng đất Hôi Tịch?!
Chúng Bỉ Ngạn đều có vẻ mặt sửng sốt, không rõ ràng cho lắm, vùng đất Hôi Tịch từ lúc mới sinh ra đến nay đều là nơi vô chủ, họ chưa từng nghe nói qua nó có thể bị khống chế.
Dù sao vùng đất Hôi Tịch không phải thế giới vũ trụ tầm thường, càng không phải là chư thiên, không có mấy sự tồn tại ý chí như thiên đạo, Đại Đạo, chư thiên, nói gì đến khống chế cơ chứ?
Vùng đất Hôi Tịch là do thời không tuyệt đối Hắc Bạch, giao hòa sức mạnh dòng xoáy của hai vòng xoáy chư thiên mà thành, hình thức tồn tại cực kỳ đặc thù, sức mạnh dòng xoáy chính là lực lượng duy nhất có thể nắm nó trong tay.
Về điểm này, Bạch Đông Lâm đương nhiên không cần phải giải thích, không để ý tới ánh mắt nghi ngờ của mọi người, tự mình lật bàn tay một cái, lấy ra một hạt châu vản đục tròn trịa thần sắc ám đạm.
Viên thời không xám bạc đã bị xóa đi tất cả thần tính và lực siêu thoát, chỉ để lại cứng rắn bản chất dưới sự tàn phá của vòng xoáy chư thiên.
“Vỡ!”
Rắc rắc --
Hạt châu bị Bạch Đông Lâm dùng sức nắm chặt, sức mạnh to lớn vô ngần trút xuống thêm vào, nhất thời run rẩy, nứt ra một khe hở, một tia sáng vô hình bắn ra từ đó.
Vù vù!
Rầm rầm --
Thiên địa nổ vang, âm thanh nước gợn dậy sóng lập tức vang vọng, trong nháy mắt, dòng sông thời không hoàn chỉnh không sứt mẻ gì bao trùm vùng đất Hôi Tịch, giới này một lần nữa có được khái niệm thời không.
“Tất cả như khởi đầu!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lấp lánh, đưa tay ra chỉ, nói là làm ngay, vùng đất Hôi Tịch lập tức hưởng ứng, trời cao phá toái, đại địa sụp đổ trong kịch chiến nọ, trừ bỏ hung địa đã bị hiến tế ra, tất cả tất cả đều khôi phục như lúc ban đầu.
Trong mỗi tiếng nói cử động, thiên địa vô ngần chấn động kéo dài qua 180 triệu Siêu Niệm, hơn nữa còn là vùng đất Hôi Tịch bản chất cực cao.
Cảnh tượng chấn nhiếp lòng người như vậy khiến một đám Bỉ Ngạn ngẩn người, rốt cuộc hiểu rõ hàm nghĩa của người khống chế Hôi Tịch.
“Hôi Tịch Chi Chủ!”
“Chúng ta, bái kiến Hôi Tịch Chi Chủ đại nhân!”
Mọi người khom người bái, thần sắc trở nên cuồng nhiệt trước nay chưa có. Giờ khắc này, cái tên Bạch đại nhân đã không chỉ đại biểu cho chiến lực vô thượng, càng là có giá trị lợi ích vô hạn.
Phải biết rằng, vùng đất Hôi Tịch hung hiểm như vậy, vì sao còn có cường giả đổ xô tiến đến, liên tục không ngừng dũng mãnh tràn vào chứ?
Đơn giản là vùng đất Hôi Tịch sẽ tạo ra thứ khiến vô số cường giả tha thiết mơ ước, là Không Vô chi vực có thể xếp vào năm cơ duyên bảo địa hàng đầu. Từ cổ chí kim, không biết bị bao nhiêu thế lực mơ ước, huống hồ vạn tộc và Tai họa đen tối coi nó như là vùng giao tranh.
Mà hôm nay, Hôi Tịch có chủ nhân, nếu như tới giao hảo, vậy thìcác loại các dạng bảo vật cơ duyên, còn không phải dễ như trở bàn tay à!?
Lợi ích động lòng người!
Bỉ Ngạn cũng không thể ngoại lệ.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chớp lóe, không có nhiều lời, cũng nhìn như không thấy đối với sự lấy lòng của mọi người.
Hắn vung tay lên, đất trời nghịch chuyển, đại quân vạn tộc trong nháy mắt đã trở về trước mặt cánh cổng Vĩnh Hằng nguy nga vô lượng.
Khe nứt đen kịt xỏ xuyên qua cánh cổng Vĩnh Hằng chói mắt không gì sánh được.
Tà Phong quân chủ ngầm hiểu, hơi chắp tay, lắc mình trốn vào trong cái khe, cũng không lâu sau, một đại quân nhìn không thấy cuối đã vượt qua tiến đến.
Bạch Đông Lâm nhìn ra, quân đội của toàn bộ chiến tuyến phong tỏa gộp chung vào một chỗ, đại khái so ra vượt qua binh lực của chiến vực Thái A một phần vạn rồi, có tâm tính vô tâm, dưới tiền đề vạn tộc không quá coi trọng, trong khoảng thời gian ngắn có thể sai phái quân đội mênh mông như vậy tới, đã tốt vô cùng.
“Còn chưa đủ...”
Bạch Đông Lâm thấp giọng lầm bầm, dưới ánh mắt khó hiểu của một đám Bỉ Ngạn, hắn chắp tay trước ngực, truyền đi ý niệm.
“Bản tôn!”
“Bản tôn đang kêu gọi chúng ta!”
“Diệt --”
Ù ù! Ầm ầm --
Ngay sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của liên quân vạn tộc, từng thân hình với khí tức cường thịnh, ý chí nóng bỏng, trống rỗng xuất hiện ở bên trong trời đất, số lượng khổng lồ, đều là thập nhất cảnh.
“Vô hạn! Tương lai? Chân ngã vô địch!”
Lấy ý thức của Bạch Đông Lâm làm chủ đạo, lần thứ hai phá vỡ giới hạn tương lai, vô số thân thể tương lai giậm chân bước ra, lập tức thi triển “Lấy thân làm giáp”.
Cuối cùng, một luồng quang huy lờ mờ bảy màu, thân thể tương lai vốn vặn vẹo mơ hồ, trực tiếp thay hình đổi dạng, biến thành đám sự tồn tại Bỉ Ngạn “bình thường”!
Bạn cần đăng nhập để bình luận