Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2111 - Bên trên siêu thoát (5)

Lúc này, nó cảm nhận được ý thức ký chủ của mình dung hợp một loại thần quang, ừm, tuy rằng là hắc quang logic khác với bạch quang được thiết kế để cắn nuốt lúc đầu, nhưng sao thần quang bảy màu có thể quản được mấy chuyện này?
Mục đích tồn tại của nó là tổng hợp tất cả thần quang chín màu, bất kể là bạch quang hay hắc quang đều là một trong những mục tiêu của nó, lúc này đây chẳng qua là đổi một trình tự khác thôi mà, cũng không khác biệt gì mấy.
Hai mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ kỳ lạ, hắn không dám tùy tiện cử động, mặc cho thần quang bảy màu tách ra, rồi chậm rãi tuôn ra bên ngoài.
Nếu so sánh mạnh yếu, hắn chắc chắn không bằng thần quang bảy màu, nhưng so về trí tuệ, dẫu vật chết này có thúc ngựa dữ dội cũng không có cửa đuổi kịp hắn đâu!
Thần quang bảy màu ẩn nấp trong sâu thẳm ý thức của hắn, có hai điều kiện để kích hoạt, một là hắn dung hợp Khái Niệm để đột phá Tự Sự, hai là dung hợp bạch quang logic.
Thật ra, trong dự đoán theo bản năng của thần quang bảy màu, một khi Bạch Đông Lâm đột phá Tự Sự, lúc sức mạnh không còn chỗ để đi, nó sẽ bắt đầu tìm kiếm sức mạnh logic và dung hợp bạch quang, đó là thời cơ để nó xuất hiện và gặt hái thành quả chiến thắng.
Nhưng Bạch Đông Lâm nhận ra được chuyện này, nên hắn diệt thế hết lần này tới lần khác để tránh né tình thế nguy hiểm này, cố gắng nghĩ cách vượt qua đột phá cấp Tự Sự để tránh đánh thức Thần quang bảy màu, đồng thời cùng với sức mạnh xoáy nước, nguyên điểm, quanh co kiểm soát bạch quang logic.
Thẳng đến kiếp này, thành công kiểm soát bạch quang, lúc bấy giờ mới có thể dùng sức mạnh logic xuyên qua mấy kiếp trước, để chỉnh sửa những phần không phù hợp với logic, cũng tính toán Nguyên Sơ Hắc Quang, vạch ra kế hoạch hắc quang logic.
Cắn nuốt hắc quang là một trong những mục đích, thuận tiện nhân cơ hội để dẫn thần quang bảy màu ra cũng là việc quan trọng nhất, nếu không, quả bom hẹn giờ này cứ mãi ẩn nấp trong ý thức, vĩnh viễn là một yếu tố không ổn định.
Thần quang bảy màu hành động theo bản năng, nó coi ý thức bị đồng hóa của Nguyên Sơ Hắc Quang là Bạch Đông Lâm, đồng thời cảm nhận được hắc quang logic sau khi đã dung hợp.
Trái cây đã chín mọng và bày ngay trước mắt, còn gì phải lưỡng lự nữa?
Thần quang bảy màu không chút chần chừ vứt bỏ Bạch Đông Lâm, gấp gáp nôn nóng gào thét ào ra, nhào tới hướng “Nguyên Sơ Hắc Quang”, khí tức của hắc quang logic thật sự quá hấp dẫn, đã câu đi hết hồn phách của nó rồi.
Thần quang bảy màu hoàn toàn tách rời, Bạch Đông Lâm bừng lên giác ngộ, bất tử bất diệt, đảo ngược tổn thương, Siêu Thoát Chi Quang, ba thiên phú lớn này cũng đã tiêu tan. Lúc đầu trong lòng là một khoảng trống, sau đó hắn cảm thấy thư thái chưa từng có, như thể tảng đá đang đè nặng trong lòng đã được nhấc đi.
Không quan trọng, tuy hắn không thể không thừa nhận rằng những thiên phú này đã đem đến cho hắn sự trợ giúp và lợi thế không gì sánh được trong quá trình tu luyện Tiền Trung Kỳ của hắn, nhưng hiện giờ hắn đã nắm giữ logic, cùng với ý thức nghịch thiên Vô Vô cảnh, thiên phú đã trở nên vô bổ, dẫu có bỏ đi cũng không đáng tiếc.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm bình thản, không một chút phân tâm, hắn tập trung hết sức cảm nhận động tác của thần quang bảy màu.
Ngay khoảnh khắc thần quang bảy màu bám vào “Nguyên Sơ Hắc Quang”, hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, bùng phát hào quang chói lóa trước nay chưa từng có, mơ hồ có thể trông thấy tia sáng sắc nhọn như mũi kiếm thoáng ẩn thoáng hiện.
“Ngu xuẩn! Ngươi bị lừa rồi!!”
“Ha a——”
“Vô Vô chi Ý! Luân chuyển!!”
Oành! Vèo——
“Nguyên Sơ Hắc Quang” mở bừng hai mắt, đối diện với ánh mắt lấp lánh sáng ngời của Bạch Đông Lâm, trong đôi mắt vô hồn lóe lên một tia sáng kỳ dị, cuốn lấy luồng sáng ý thức dung hợp với hắc quang logic, xuất hiện thẳng bên trong ý thức của Bạch Đông Lâm, trái với logic, trên cơ bản là không hề vượt qua khoảng cách thời không.
Thần quang bảy màu vừa dung nhập vào ý thức thân thể, lập tức phát hiện nơi mình đang ở chỉ là một ý thức thể xác đã mất sạch tinh hoa và tàn tạ đến cực điểm, đừng nói chi hắc quang logic, đến một sợi lông còn chẳng có nữa là.
Mặc dù bị bẫy một đường, nhưng thần quang bảy màu hoàn toàn không hiểu tức giận là gì, một cảm nhận đã chuyển sang hắc quang logic trên người Bạch Đông Lâm, cực kỳ thành thật, yên phận, dứt khoát lui về đường cũ, gắn kết với ý thức của Bạch Đông Lâm.
Vất vả lắm mới thoát khỏi con hàng khó chơi này, Bạch Đông Lâm tránh như tránh tà, há có thể để nó đạt được mong muốn!?
“Lui!!”
Không chút do dự, sau khi thu lại quang cầu ý thức, thậm chí còn chưa kịp cắn nuốt hắc quang logic, Bạch Đông Lâm đã bước ra một bước, trong nháy mắt thoát ra khỏi tâm trí của Nguyên Sơ Hắc Quang, dùng logic sáng lập tầng khu vực thời không vô hạn, chạy đi vô cùng xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận