Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1796 - Thế giới trong tranh (3)

Mặc dù Xích Minh cảm giác được tất cả điều này, nhưng Lân Không cắn hắn ta rất chặt, hoàn toàn không thể ra tay can thiệp.
. . .
Cổ Đình tiên vực, thần điện trung ương.
Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi trên đế tọa, Ngôn Tố Chi Thư lơ lửng mở rộng ở trước mặt hắn, trang sách bạch ngọc lóe ra thần quang mông lung.
Hắn chậm rãi ngừng bút, trên Ngôn Tố Chi Thư miêu tả một hình ảnh sinh động giống như đích thân chứng kiến, chỗ bút mực kết thúc, chính là từng màn phát sinh tại Thái Hư Kiếm Cảnh.
“Hầy, Ngôn Tố Chi Thư, quả nhiên cực kỳ tốt!”
Bạch Đông Lâm nhẹ giọng cảm thán, có hơi híp hai mắt lại, thâm thúy hờ hững đến cực điểm.
Két --
Cánh cửa thần điện nguy nga bị đẩy ra một cái khe, Đệ Thất Thánh Nữ Hoàng Nam bị rút đi vẻ ung dung hoa quý, mặc một chiếc váy trắng rón rén đi vào.
“Đại nhân, đây là năng lượng Tinh Hải do thuộc hạ ngưng luyện ra, xin ngài xem qua.”
Không biết Hoàng Nam đã trải qua loại điều giáo nào, sớm đã mất đi tất cả vẻ tự tin ngày xưa, nét mặt đờ đẫn trống rỗng, giơ cao hai tay nâng một viên sao trời sáng chói ánh sáng, bên trong có từng hạt tinh quang, đó là viên năng lượng có độ tinh khiết cực cao.
“Ừm.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm rời khỏi Ngôn Tố Chi Thư, khẽ gật đầu, há mồm khẽ nhấp, quang cầu đã hắn bị nuốt vào trong bụng, vòng xoáy hỗn độn nghiền nát nó, năng lượng mênh mông bị linh khiếu chia cắt hầu như không còn gì nữa.
Một cường giả thập nhất cảnh đỉnh cao, dùng để bưng trà rót nước thì thật là lãng phí, Bạch Đông Lâm tuân theo đạo lý vận dụng tối đa, sử dụng Ngôn Tố Chi Thư tiến hành cải tạo từng điểm trong trăm triệu hạt vũ trụ số lượng doạ người trong cơ thể Hoàng Nam.
Hoàng Nam bây giờ chính là một cái máy rút năng lượng hình người, mỗi giờ mỗi phút đều đang nuốt chửng sức mạnh chư thiên, hóa nó thành kết tinh năng lượng thuần túy.
“Hoàng Nam, ngươi cũng đã rời khỏi Tối Chung Bỉ Ngạn một thời gian rồi, có nhớ nhà hay không nào?”
Bạch Đông Lâm vươn tay thu Ngôn Tố Chi Thư về, ánh mắt buông xuống nhìn Hoàng Nam, ý tứ sâu xa cười một tiếng.
Hai mắt trống rỗng của Hoàng Nam khẽ run lên, khôi phục một chút sắc thái, nhưng không biết nghĩ tới điều gì, dùng vẻ mặt sợ hãi nhìn Bạch Đông Lâm, cùng với cuốn sách bạch ngọc quỷ dị kia.
“Đại nhân, ngài, ngài làm thế, là muốn động thủ với Tối Chung Bỉ Ngạn sao?”
“Ha ha, sao lại nói thế được?”
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, vung tay áo, ánh mắt ấm áp trở nên lạnh băng sâu thẳm.
“Sao lại nói là ta muốn động thủ với Tối Chung Bỉ Ngạn? Hừ! Là do Tối Chung Bỉ Ngạn mấy người khinh người quá đáng, lại nhiều lần bắt nạt trên đầu ta, con người ta có tâm địa tốt, vốn không muốn chấp nhặt với các ngươi, nên hết nhẫn rồi lại nhịn. . .”
“Đáng tiếc là, có vài thằng nhóc lại không biết cảm kích!”
“Ta vốn không muốn giết người, nhưng người người đều đến ức hiếp ta, làm nhục ta! Ngươi bảo ta phải làm sao đây?!”
Bạch Đông Lâm ngửa đầu đứng thẳng, ánh mắt sáng chói khiếp người, hơi thở khủng bố sâm nhiên tản mạn ra không chút kiêng kỵ, cả Cổ Đình tiên vực lập tức rơi vào vĩnh ám màu máu.
“Cho nên –"
“Ta lựa chọn kệ con mẹ chúng nó chứ!!”
Răng rắc!
Hư không vỡ nát, xuất hiện dòng sông thời gian vô ngần, trong dòng thời gian đang vặn vẹo không ngừng, có đông đảo bóng người vĩ ngạn đứng lặng nơi đó, đều tỏa ra hơi thở mênh mông, dòng nước dòng sông thời gian không thể chưa đựng thêm nữa.
“Đại nhân, chúng ta đã chuẩn bị xong, có thể giết tới Tối Chung Bỉ Ngạn cùng ngài bất cứ lúc nào!”
Nhóm Phi Cầu Thanh Hoa Niên và bảy vị tâm phúc, Cổ Hồng Tiên Đế và rất nhiều người thống ngự quốc gia vũ trụ, bao gồm những thập nhất cảnh của vũ trụ song song thời không kia đều được triệu tập đến không ít, gần vạn cường giả thập nhất cảnh hội tụ lại một đường, gợn sóng hơi thở xen lẫn quấn quanh lại với nhau, làm dòng sông thời gian khuấy động không thôi.
Giết tới Tối Chung Bỉ Ngạn, đây không phải là việc nhỏ, thần sắc Cổ Hồng Tiên Đế trang nghiêm, vốn bọn họ không muốn lội xuống vũng nước đục lần này, nhưng trước đây không lâu, Tín Tức Chi Nguyên lại hạ đạt pháp chỉ cho bọn họ, nên chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh, cùng quậy điên khùng với Bạch Đông Lâm một lần.
Những nhân vật ở trong này, có kẻ nào mà không phải một bá chủ đã sống qua năm tuế nguyệt dài đằng đẵng, thống ngự cương vực khôn cùng? Tâm tư nhạy bén thông suốt cực kỳ, đã đoán được một vài thứ.
Xem ra là có thế lực chí cao muốn khai đao trước những con sâu mọt Tối Chung Bỉ Ngạn này.
Bạch Đông Lâm chỉ là một cây diêm quẹt, một cơ hội thôi.
Đây là một nước cờ liên quan đến toàn bộ Chư Thiên Thái Hạo, ai lợi dụng ai, rồi ai hợp tác với ai, cái này thì không thể biết được rồi.
Cổ Hồng Tiên Đế mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, mặc dù trong lòng nghĩ tới xa xôi tận chân trời, nhưng mặt ngoài lại đứng đắn cực kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận