Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 81: Cực Đạo

Hoàng Vực này chính là đại bản doanh của Cực Đạo thánh tông. Trong các giới vực, trừ hai tông môn lớn này thì còn vô số tông môn thể tu từ lớn tới nhỏ, nhiều không đếm hết. Người nổi bật trong đó chính là hai bên này, không thể khinh nhờn được. Thiết Cốt tông chính là một môn phái nho nhỏ trong đó mà thôi. Bạch Đông Lâm nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng. Quả thực, nơi này chính là thiên đường của thể tu, nhiều tông môn như vậy. Đương nhiên, hắn đã quyết định gia nhập Cực Đạo thánh tông, muốn gia nhập thì phải gia nhập thế lực mạnh nhất. Chỉ có con đường gia nhập tông môn hùng mạnh mới có nguồn tài nguyên tu luyện bất tận, có vô số thần thông bí thuật, mới có thể dựa lưng vào đại thụ hóng gió.
Còn một nguyên nhân khác khiến Bạch Đông Lâm đưa ra quyết định này, bây giờ chính là lúc Cực Đạo thánh tông cử hành đại điển thu nhận đệ tử hai mươi năm mới tổ chức một lần. Những người mà hắn vừa cứu đang tới chủ thành để tham gia khảo hạch của Cực Đạo thánh tông, đúng là sự tuyệt diệu của số phận.
Ngoài những tin tức này, Bạch Đông Lâm còn biết được một tin khác giúp hắn cởi bỏ nghi ngờ, đó chính là tin tức về tông môn của nhị ca hắn – Huyền Nguyệt kiếm phái. Hóa ra, những môn phái này được người trong giới tu luyện gọi là “Mắt”, mắt của tông môn lớn. Chúng tồn tại là để phát hiện nhân tài cho các tông phía trên. Khai thác thiên tài tu luyện chân chính.
Loại mắt này trải rộng ở các giới vực lớn, phân bố rất rộng rãi. Thế lực lớn nhỏ khác nhau, phạm vi của mắt cũng không giống nhau. Ngay cả mười mấy giới vực thể tu này cũng có mắt khắp nơi, thể tu cũng giống như vậy. Bên ngoài lãnh thổ thống trị cũng phân bố rất nhiều mắt nhằm khai quật thiên tài cho tông môn.
Giữa khí tu và thể tu đã có cái nhìn chung về vấn đề mắt, không quấy nhiễu nhau. Bởi trên căn bản thì hai bên không xung đột nhau. Thứ mà khí tu để ý là thiên phú Chân Linh, còn thứ mà thể tu quan tâm là thiên phú thân thể, có Thần Thể hay Thánh Thể không? Nếu hai bên có xung đột thì sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Đáng tiếc, biên vực quá hẻo lánh, thể tu không mạnh như khí tu nên không thiết lập mắt ở nơi lạnh khủng khiếp như thế này. Vì thế hắn đành phải vượt qua khó khăn để tự tìm tới cửa thôi. Đây cũng là nguyên do vì sao những tông môn kia không can thiệp vào sự phát triển của thế giới phàm tục. Bởi vì mục đích của bọn họ chỉ đặt ở thiên tài tu luyện, đối với họ thì sự hỗn loạn của phàm tục chỉ là mây bay mà thôi.
Chỉ cần thế giới phàm tục không xảy ra sóng to gió lớn thì họ sẽ không nhúng tay. Xảy ra sóng to gió lớn có nghĩa là rất nhiều người sẽ chết. Dù trong một trăm triệu người mới có một thiên tài tuyệt thế thì họ cũng không thể tiếp nhận tổn thất này. Nói không chừng, bọn họ sẽ ra tay ngăn căn cơn sóng dữ xảy ra.
Sự coi trọng của thế giới này với nhân tài đã đạt đến một mức độ cực cao. Cái gì mà nghìn dặm mới tìm được một, trăm nghìn dặm mới tìm được một! Người ta trực tiếp chọn một trong một trăm triệu.
So với kiếp trước của hắn thì khoa trương hơn nhiều. Bạch Đông Lâm không dám tưởng tưởng vô số năm sau, những thánh địa tông môn này sẽ quy tụ bao nhiêu yêu nghiệt biến thái. Nhưng dưới cái nhìn của hắn thì đây đúng là một quan niệm vô cùng tân tiến, dù sao tu luyện cũng coi trọng thiên phú.
Bạch Đông Lâm suy nghĩ, hắn đã hiểu đại khái về các loại hệ thống giai tầng trong Càn Nguyên giới.
“Lộp độp!”
Lửa trại cháy hừng hực, tu sĩ chữa thương ở xung quanh đã nằm xuống nghỉ ngơi. Bạch Đông Lâm nhìn ngọn lửa đang nhảy múa, trong lòng nghĩ ngợi trăm nghìn lần. Hắn đã bàn bạc xong với mọi người rằng sáng sớm ngày mai sẽ cùng đi tới chủ thành để tham gia khảo hạch. Bạch Đông Lâm rất tự tin về chuyện có thể vượt qua khảo hạch. Thân thể của hắn đã được cường hóa rất nhiều lần, cực kỳ vững chắc.
Bạch Đông Lâm cảm thấy thân thể của mình chẳng kém gì so với những Thần Thể, Thánh Thể kia. Hơn nữa, hắn còn có hai con át chủ bài chưa lật. Chắc chắn Bạch Đông Lâm sẽ tiến vào Cực Đạo thánh tông. Đây là bước đầu trên con đường đại đạo của Bạch Đông Lâm, Chúa Jesu cũng chẳng thể ngăn được bước chân của hắn.
Bạch Đông Lâm đè nén sự rung động trong lòng xuống, vừa định nằm xuống nghỉ ngơi thì nghĩ tới những chiến lợi phẩm mà bản thân thu được trong tuyệt cung. Có quá nhiều chuyện xảy ra liên tục khiến hắn không có thời gian kiểm tra kĩ những thứ kia.
Bạch Đông Lâm lấy ống ngọc màu đen ra. Đây là thần thông Linh Hồn Chi Nhãn kia. Hắn đặt ống ngọc lên trán, tập trung cảm ứng. Một lúc sau, Bạch Đông Lâm cất ông ngọc đi, trên mặt lộ ra vẻ tiếc hận. Để tu luyện môn thần thông này thì ít nhất phải đạt tới Thần Khiếu Cảnh, mở huyệt Linh Đài Khiếu thì mới tu luyện được. Bây giờ, hắn còn chưa bắt đầu hệ thống tu luyện, không rõ sự phân chia cảnh giới cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận