Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 516: Hoàn thành giao ước

Trong lòng Độc Nha Miểu Miểu hiểu rõ, những luồng ánh sáng đứng yên đại diện cho người tham gia khảo hạch đã chết. Nàng ta thu hồi tầm mắt, đây là khảo hạch truyền thừa Lưu Lãng Đế, chết người là hết sức bình thường, cho dù bây giờ bỏ mạng trong khu vực hình vuông này, Độc Nha Miểu Miểu cũng sẽ không cảm thấy bất ngờ.
Nàng ta cũng coi như may mắn, gặp được cát nhiều hơn hung, cũng vẫn luôn đi trước dẫn đầu.
Đáng tiếc, càng về sau càng khó, đặc biệt là…
Độc Nha Miểu Miểu ngẩng đầu nhìn lên, ngân hà dường như gần trong gang tấc, Thái Dương vương tọa toả ra hào quang lóng lánh, không có lúc nào là không phóng xạ ánh sáng và nhiệt độ ra ngoài.
Với tu vi của Độc Nha Miểu Miểu, đã luyện được Bất Lậu Thân từ lâu, trên làn da trắng như ngọc không thấy một cái lỗ chân lông, vậy mà cũng bị ép đến chảy ra mồ hôi, có thể thấy nơi này nóng đến mức nào.
Tới bên dưới Đại Nhật vương tọa rồi, thành công đã gần trong gang tấc, nhưng ngoại trừ phải đối mặt với các loại quỷ quái khủng khiếp bên trong khu vực hình vuông, còn phải chịu sức ép của mặt trời trên đỉnh đầu.
Ánh mắt Độc Nha Miểu Miểu đông lại, tay bắt pháp quyết, một viên bảo châu màu xanh lam trong suốt bị tế ra, bay lơ lửng trên đầu nàng ta, chậm rãi xoay tròn, không ngừng rơi vụn ánh sáng màu xanh lam.
Vụn ánh sáng màu xanh lam dung nhập vào trong cơ thể Độc Nha Miểu Miểu, trong thời gian ngắn đã khôi phục lại trạng thái, hơi thở bình thường lại, trên trán trên mặt cũng không còn mồ hôi nữa.
Lúc nãy nàng ta chật vật như thế đương nhiên không phải đều là do ánh nắng Đại Nhật vương tọa phía trên chiếu rọi, mà là vừa mới giải quyết một cửa ải đại Hung, tốn quá nhiều sức lực.
Cùng lúc khôi phục trạng thái, Độc Nha Miểu Miểu đảo mắt nhìn mấy người đang theo sát phía sau, Kim Sí Đại Bằng Điểu, Kiếm Phi Kiếm, Ngộ Phàm hòa thượng, Liệt Không, còn có nữ nhân váy đỏ ra vẻ bí ẩn kia…
Bọn người kia đều rất không đơn giản, là trở ngại lớn nhất khiến nàng ta khó lấy được truyền thừa!
Sở dĩ nàng ta đi trước những người kia vài bước, cũng không phải vì thực lực của nàng ta trên bọn họ, mà là nàng ta tương đối may mắn.
Chỉ cần ít đi mấy lần Hung, nhiều thêm mấy lần Cát, tự nhiên tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, dẫn đầu vài bước cũng rất bình thường, chuyện này không nói lên được điều gì.
Trận khảo hạch đầu tiên này bọn họ không trực tiếp đối đầu nhau, nhưng nói không chừng trận tiếp theo sẽ có.
Vừa hồi phục lại trạng thái, Độc Nha Miểu Miểu lập tức nghiêm túc lại, một lần nữa bước lên một bước.
Phía trên ngân hà, Ngân Đồng vẻ mặt chăm chú đang ngồi ngay ngắn trên Đại Nhật vương tọa.
Bạch Đông Lâm đoán không sai, đúng là Ngân Đồng không thể ra tay can thiệp vào quá trình khảo hạch, nếu có thể thì với sự giảo hoạt và thủ đoạn của hắn, đã hoàn thành giao ước với Lưu Lãng Đế từ lâu rồi.
Bởi vì không thể, cho nên chỉ có thể lần lượt gửi gắm hy vọng lên những người tham gia khảo hạch.
“Những người tham gia khảo hạch quả nhiên phi thường ưu tú, tùy tiện chọn ra mấy người cũng có thể làm người dẫn đầu nhóm người tham gia khảo hạch trước kia.”
“Có thể cùng lúc xuất hiện nhiều thiên tài yêu nghiệt như vậy, rất không bình thường…”
Ngân Đồng nhíu chặt mày, thời gian hắn ta tồn tại cực kỳ lâu, không chỉ vì hắn ta là Khí linh, không có hạn chế tuổi thọ, mà còn là vì hầu hết thời gian hắn đều chìm trong giấc ngủ say.
Trấn Ma thần điện hoạt động bình thường, không cần hắn nhọc lòng, hai trăm triệu năm gần đây tới nay, chuyện duy nhất cần hắn nhọc lòng chính là khảo hạch Lưu Lãng Đế này.
Cho nên hắn ngủ say mấy vạn năm, sau đó tỉnh táo một khoảng thời gian, sau khi chủ trì khảo hạch xong lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Đây cũng là chuyện không còn cách nào, nếu luôn duy trì trạng thái tỉnh giấc, cho dù là Khí linh cũng sẽ xuất hiện dị thường, nghiêm trọng mà nói thậm chí còn trực tiếp làm hỏng Linh thức!
Dùng cách nói của tên tiện nhân Lưu Lãng Đế kia thì là trình tự quá tải, treo máy khởi động lại.
Ngân Đồng vẫn nhíu chặt mày, suy nghĩ càng bay càng xa, lực chú ý đã không còn đặt trên khảo hạch.
“Cách thời điểm kết thúc thời đại trước, Kỷ Nguyên Mới mở ra không đến mười tỷ năm, Đỉnh Sóng không nên xuất hiện sớm như vậy mới đúng…”
Ngân Đồng huơ ngón tay, ánh sáng màu bạc hội tụ, hình thành một tấm đồ phổ thật lớn.
Phía trên đồ phổ từ xa đến gần mơ hồ có thể nhìn thấy được những hàng chữ đánh dấu, thời Loạn Cổ, thời Thượng Cổ, thời Viễn Cổ, thời Nguyên Kiếp, thời Giới Loạn…
Cho đến cuối cùng kết thúc đồ phổ, ba chữ lớn Kỷ Nguyên Mới rực rỡ lấp lánh, phát ra hào quang.
Loạn Cổ hỗn độn mờ mịt, một tia sáng màu bạc từ thời Thượng Cổ mọc lên, dọc theo quỹ đạo vô hình, không ngừng sinh sôi nảy nở lan tràn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận