Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 658: Thật là trùng hợp

“Đúng vậy!” Nữ nhân đeo mặt nạ thành thật gật đầu.
“Hơn nữa còn là người có thân phận cao?”
“Ừ ừ, đúng vậy, đã là cao nhất, nên đương nhiên là thân phận cao rồi!”
Đầu ngón tay Bạch Đông Lâm hơi run lên, cục cưng của ta ơi, không ngờ nữ tử ngốc bạch ngọt này lại có địa vị lớn như vậy.
Trong lòng hắn đã hiểu rõ, lại là motip cũ kinh điển, chẳng qua cũng chỉ là một đại tiểu thư được nuông chiều bảo vệ từ nhỏ, chán ghét cuộc sống gấm vóc lụa là cá chậu chim lồng nên dù thế nào cũng phải bỏ đi lang bạt ở thế giới bên ngoài để chứng minh bản thân với các vị trưởng bối gì đó.
Ha ha, quá kinh điển, quả thực là kinh điển trong kinh điển!
“Được rồi, đồ ngốc, à không phải, đại tiểu thư tra xét, ngươi muốn điều tra tội trạng gì ở Bích Du cung? Có thể khiến các ngươi ra tay, chắc chắn không phải là việc bình thường, người bình thường đúng không?”
Ánh mắt nữ tử đeo mặt nạ ngưng đọng, sắc mặt trở nên nghiêm túc, lôi kéo Bạch Đông Lâm ngồi trên mặt đất, duỗi tay ra lấy ra trục sách thật lớn, nói với giọng điệu nghiêm túc:
“cục tra xét tư của chúng ta vẫn luôn điều tra về một bộ tộc hải yêu ở Vô Tận hải vực, nhưng khoảng thời gian này chúng ta lại phát hiện bộ tộc kia có mối liên hệ khó hiểu với Bích Du cung.”
Nữ tử khựng lại một chút, tiếp tục nói: “Bộ tộc hải yêu đang bị nghi ngờ thông đồng với dị tộc!”
Bạch Đông Lâm sửng sốt, đưa tay mở trục sách thật lớn kia ra, vô số tin tức tuyệt mật đập vào mi mắt.
Chậc chậc chậc, không hổ là đại tiểu thư của cục tra xét tư.
Ngay cả loại hồ sơ tuyệt mật này cũng có thể trộm ra được.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi loé lên, rất nhiều tin tức đang quay cuồng trong đầu, suy đoán phân tích.
Ha ha, mọi chuyện càng ngày càng thú vị.
“Bích Du cung, bộ tộc hải yêu, thật đúng là trùng hợp.”
Bạch Đông Lâm nhỏ giọng nói, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu.
Ánh đèn trong tẩm cung kia chập chờn sáng tối.
Bạch Đông Lâm đưa mắt nhìn sang đống tông quyển trong tay, đưa tay trả lại cho người nữ tử mang mặt nạ, ánh mắt lộ rõ vẻ trầm tư.
Nếu để Bạch Điềm ngốc nghếch này vào hội, với thân phận của nàng ta, cho dù trong kế hoạch có xảy ra sơ sót, thì phía trước cũng sẽ có Tra xét tư giúp hắn chống đỡ.
Hơn nữa, theo thông tin thu thập được trong tông quyển, thực sự có một dấu vết bẩn thỉu giữa Hải yêu, Bích Du Cung và dị tộc, Tra xét tư chưa thể động thủ chẳng qua là do vẫn chưa nắm được bằng chứng xác thực.
Nếu có thể sử dụng Bích Du cung làm bàn đạp, để Tra xét tư đối mặt trực tiếp với Yêu tộc thì kế hoạch thứ hai của hắn, là hạ sát thế tử của Hải Yêu Tộc, xem ta có khả năng sẽ hoàn thành trước.
Có thể lợi dụng được Thần Đình là tốt nhất, nếu việc không thành cũng không có vấn đề gì lớn. Ít nhất thì Bảo khố của Bích Du cung cũng đã nằm trong tay của hắn. trong lòng đã hạ quyết tâm, Bạch Đông Lâm chậm rãi nói:
“Ta định lợi dụng thân phận của Minh Tuế để vào được Bích Du cung, ngươi có chắc muốn hành động cùng ta không?”
“Ngươi nên biết lần hành động này sẽ vô cùng nguy hiểm, ta cũng không thể đảm bảo an toàn cho ngươi.”
Hắn ta không thích làm người khác khó xử ngay cả khi biết rằng kết quả sẽ có lợi cho hắn, và cũng không can thiệp vào ý nguyện của đối phương.
Hơn nữa đường lui của hắn trong Thế giới thấp duy, tuyệt đối không thể để người nữ tử này dùng được, nếu lộ ra trước mặt nàng ta, chẳng phải toàn bộ Thần Đình đều sẽ biết sao.
“Ta biết là sẽ nguy hiểm, nhưng ngươi cũng đừng coi thường ta, ta tự biết bảo vệ mình. Hơn nữa, Bích Du cung cũng là nơi ta có thể tìm ra được chút manh mối, nơi duy nhất ta có thể tiếp cận được cũng chỉ có Bảo khố này.”
Ngữ khí của người nữ tử đeo mặt nạ này rất kiên định, rõ ràng nàng ta luôn đi theo sau Minh Tuế, thoáng chốc nghĩ ra ý tưởng này, nhưng lại bị Bạch Đông Lâm đi trước một bước.
“Được thôi, vậy cô có thể đi cùng, nhưng trước tiên phải nói rõ chuyện này, bảo vật thuộc về ta, còn bằng chứng mà Tra xét tư cần sẽ giao cho các người.”
Bạch Đông Lâm vẻ mặt nghiêm túc, bản thân đã vất vả đi đến bước này. Không thể nào lại đem lợi ích phân chia cho ai khác được.
“Hứ, đồ hẹp hòi!”
Bạch Đông Lâm nhẹ gật đầu, thừa nhận điều nàng ta nói là đúng.
“Được rồi, được rồi, bổn tiểu thư cũng không thèm để mắt đến những thứ đó, ngươi định sẽ làm thế nào?”
“Hừ, ta có chút tò mò, vừa rồi ngươi đã ấp nấp bản thân như thế nào? Nếu dùng thủ đoạn đó của ngươi, chúng ta sẽ có thể dễ dàng hành động hơn.”
Người nữ tử đeo mặt nạ do dự một chút, sau đó xòe lòng bàn tay ra, trên lòng bàn tay trắng muốt xuất hiện một viên bảo châu quang mang, khí tức mờ mịt, Bạch Đông Lâm nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận