Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1118: Quyền ấn cấp Thần

Bạch Nguyên Trinh đã thay điều kiện tiên quyết là phải có khí vận Vận Triều Pháp đổi thành ý chí của Nhân đạo, tín niệm của chúng sinh, việc này tuyệt đối là nhờ có bàn tay của thần, bằng không mọi chuyện cũng nào có thuận lợi đến vậy.
Các thế lực tu luyện lớn cần có nhân tài xuất chúng, Đại Hạ thần triều sẵn sàng cung cấp cho bọn họ, vậy nên căn bản giữa hai bên không hề có xung đột về mặt lợi ích. Chỉ cần nhận được sự ủng hộ từ phía chính phủ, hầu như không có bất kỳ thế lực nào sẽ tới làm khó dễ Đại Hạ thần triều cả, suy cho cùng, dù có là ai cũng sẽ phải suy nghĩ cân nhắc xem việc làm mích lòng một vị Giới chủ, có đáng hay không.
"Thế nào hả? Bọn các ngươi có muốn tham gia vào không?"
"Hì hì, Giới chủ đại nhân, ngài thấy đó, bây giờ bọn ta còn có lựa chọn nào khác đâu? Có lẽ cách này thật sự là cơ hội duy nhất của Văn Minh Phát Triển tư."
Chú chó Đại Hoàng nhe răng nhếch miệng cười, trí khôn của nó không hề thấp, nếu không cũng không thể nào chỉ với huyết mạch chó cỏ mà lại tu hành được đến cảnh giới này, nên chỉ nghe chốc lát đã hiểu rằng chuyện này có thể làm được.
"Đại Hoàng nói không sai, bọn ta không còn lựa chọn nào khác cả, hơn nữa ta rất coi trọng Đại Hạ thần triều!"
Gương mặt non nớt của tư trưởng tối cao lộ vẻ trang nghiêm, ánh mắt ngời sáng, xoay người nhìn về phía Bạch Nguyên Trinh hơi chắp tay vái, nghiêm túc nói:
"Nữ Đế, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn, Văn Minh Phát Triển tư sẽ toàn lực phối hợp với sự phát triển của Đại Hạ Thần triều."
"Tư trưởng tối cao, nói quá lời rồi."
Bạch Nguyên TRinh khẽ gật đầu, cũng không hề vì vấn đề tuổi tác của tư trưởng tối cao mà xem thường đối phương, ngược lại còn đối xử với tiểu hài tử như người có cùng địa vị với mình.
"Chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ bắt đầu luôn thôi nào."
Theo Bạch Đông Lâm thấy thì, chuyện này chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, mặc dù có ý nghĩa lớn lao, nhưng quá trình lại không chút khó khăn, nên không cần phải dành quá nhiều tinh lực vào đó.
"Đại Hoàng!"
"Gâu gâu gâu!!"
Ù ù!
Chú chó Đại Hoàng sủa to một trận, dường như là đang thi triển một loại thần chú tối nghĩa nào đó, ngay sau đó mặt dây chuyền trên cổ nó bỗng phát ra quang mang lấp lánh, lớp kim loại bao phủ bên ngoài tan chảy, để lộ ra một khối lệnh bài giản dị mộc mạc, tràn ngập hơi thở của năm tháng.
Bạch Đông Lâm lộ vẻ tò mò, mắt nhìn lệnh bài thật kỹ, tại tầng hạt vật chất bé nhỏ nhất nhìn thấy thật nhiều cảnh tượng bao la rộng lớn.
Mỗi một hạt vật chất, đều đã được cải tạo bằng phương pháp đặc thù nào đó, bị điêu khắc thành một loạt các cảnh tượng sinh động như thật, đều là những sự tích quan trọng có trong sử thi của Văn Minh Phát Triển Nhân tộc, vô cùng vô tận, hội tụ thành một khối lệnh bài nhỏ nhắn.
Khối lệnh bài chính là món đồ quý báu nhất của Văn Minh Phát Triển tư, cơ cấu hành chính của Nhân tộc được phân chia thành bốn đẳng cấp là Thần, Thiên, Địa, và Nhân, mà khối lệnh bài này chính là quyền ấn cấp Thần tối cao!
"Có món đồ này, tất cả mọi chuyện đều dễ làm."
Trong mắt Bạch Đông Lâm ánh lên nét cười, không quản thế lực của Văn Minh Phát Triển tư này lớn hay bé, dù cho chỉ còn lại một con chó với một đứa bé, chỉ cần quyền ấn vẫn còn ở đây, mọi chuyện đều không còn là vấn đề gì cả.
Theo sau đó đều là một vài quy trình cố định cực kỳ vụn vặt, hoàn toàn không cần hắn phải trực tiếp ra tay, Bạch Đông Lâm lập tức ngước mắt nhìn về phía hư không vũ trụ, chậm rãi mở miệng nói: "Chỉ Lục."
Ong! Hư không chập chờn sóng gợn, bóng dáng Chỉ Lục chỉ chớp mắt đã xuất hiện ở bên trong Thiên Điện, mặc dù hắn ta đi theo xa xa ở đằng sau, nhưng vì không muốn khiến cho Bạch Đông Lâm khó chịu, nên hắn ta cũng không có đặt chân lên ngôi sao này, mà là ở lại trong hư không chờ đợi.
"Giới chủ đại nhân, muốn sai bảo chuyện gì vậy?"
"Mấy chuyện sau này sẽ giao cho ngươi làm, để tránh cho một vài tên không có mắt tới phá đám, ha ha, dù sao ngươi cũng rất rảnh rỗi, cứ xem như là để bảo vệ Lâm đi."
Bạch Đông Lâm xua xua tay, chuẩn bị mặc kệ không quan tâm mấy chuyện vặt vãnh sau này, kêu Chỉ Lục tới cũng là để phòng ngừa không may, chung quy thì “Diêm vương còn dễ trị, tiểu quỷ mới khó chơi”.
"Tuân lệnh đại nhân!"
Chỉ Lục chỉ biết cười khổ, đành chắp tay đồng ý, Bạch Đông Lâm nói không sai, dù sao hắn ta cũng phải đi theo ở phía sau Lâm.
Tư trưởng tối cao cũng đã gửi tin trả lời hắn ta, bảo hắn ta cần đối đãi cho phải phép, thỏa mãn tất cả mọi yêu cầu của Bạch Đông Lâm.
Bạch Đông Lâm gật gật đầu, ngay sau đó giơ tay lên vạch ra thông đạo Duy Độ, bóng người thoáng động đã quay trở lại Cực Đạo Thánh tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận