Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1752 - Quả Thất tình lục dục (1)

Hay hơn là, giữa các phân thân với nhau, có thể trở thành cơ điểm phục sinh với nhau. Khoảng cách xa không thể chạm giữa các chư thiên đối với những sinh linh khác, hắn chỉ cần một suy nghĩ thôi là có thể vượt qua, thật sự cực kỳ thuận tiện.
Nếu không lăn lộn nổi nữa, làm một vài hoạt động đầu cơ trục lợi tư nguyên khan hiếm bằng phương pháp này, cũng có thể kiếm đầy bồn đầy bát.
Bạch Đông Lâm đè suy nghĩ xuống, cuối cùng nhìn lướt qua bảo khố trống rỗng, dậm chân rời đi. Vùng đất này đã vô dụng, về sau, tất cả tài nguyên đều sẽ tự động hội tụ đến bảo khố Cổ Hồng Thiên Triều, điểm tụ tập tài nguyên tiếp theo của hắn.
Trong lúc dạo bước, trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên vẻ suy tư.
“Sửa sang lại kế hoạch hiện nay của ta đã.”
“Mục tiêu một, một tiểu diễn kỷ sau sẽ mở mộ người siêu thoát, ta muốn thò một chân vào, ừm, còn một ngàn tỷ năm nữa.”
“Mục tiêu hai, trong Chư Thiên Đạo Diễn một ngàn vạn năm sau, mượn cơ hội áp dụng kế hoạch liên kết các chư thiên lại với nhau của ta.”
“Những chuyện này vẫn còn sớm, sắp tới đây có thể làm hai chuyện, một là cắn nuốt chiến trường trong di tích hài cốt Chư Thiên sạch sẽ, với tốc độ Cửu Diệu, một vạn năm sẽ cắn nuốt xong một chư thiên, không đến trăm vạn năm nữa là có thể hoàn thành, ta chỉ cần đi thu năng lượng thạch anh mỗi một vạn năm một lần là được rồi.”
“Một chuyện cuối cùng, chính là nuốt lấy quốc gia vũ trụ Tín Tức Chi Nguyên, đây cũng là một nơi phát năng lượng không nhỏ.”
Đột nhiên Bạch Đông Lâm dừng bước, chân mày hơi nhíu lại, hắn đã quyết định tu hành < Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh> từ sớm, và đột phá cảnh giới, cái nào hắn cũng muốn.
Nguồn gốc của năng lượng hiện tại rất nhiều, nhưng làm sao để đột phá thập nhị cảnh, lại chỉ có chút dấu hiệu bé xíu.
“Trước mắt tất cả kiến thức là: thập nhị cảnh cũng có khả năng biên tập tin tức, đạo này có Tín Tức Chi Nguyên am hiểu nhất, xét từ xưng hô của chúng, cùng với phương pháp làm ra vô số hệ thống, là có thể thấy chút ít.”
“Ta để chúng phân thân thay thế những tù phạm thiên lao kia, không chỉ vì để lại hồ sơ thời gian trong dòng sông thời gian, quan trọng nhất là muốn mượn những hệ thống kia, để thăm dò sức mạnh của Tín Tức Chi Nguyên.”
Bạch Đông Lâm lật bàn tay, lấy Chung Huyễn Chi Thụ từ trong thế giới Vô Gian ra, bề ngoài lộng lẫy óng ánh sáng long lanh như ảo mộng, thấy vậy hắn lộ ra vẻ mặt bị kinh diễm.
“Muốn đột phá thập nhị cảnh, nhất định phải thỏa mãn một tiền đề, đó chính là đột phá ý chí tới đệ bát cảnh từ không sinh có...”
“Chung Huyễn Chi Thụ có thể tăng ý thức bản ngã lên nhanh chóng, nhờ vào đó, đột phá ý chí sẽ dễ dàng hơn.”
Chung Huyễn Chi Thụ, một trong chín đại kỳ thụ của vô tận chư thiên, dùng sinh linh vật chất vô hình làm thức ăn, kết thành quả Thất tình lục dục.
Sinh linh vật chất vô hình này, đang chỉ thứ do ý thức tản ra ngoài, nói về: Hỉ nộ ai nhạc ái ác dục, đau khổ sống và chết...
Chung Huyễn Chi Thụ có thể hấp thu những vật này, dung hợp, chiết xuất, hóa thành vật đơn thuần có thể để ý thức trực tiếp hấp thu, bảo vật có thể tăng ý thức lên cực kỳ hi hữu hiếm có, có thể thấy nó quý giá bực nào, cũng khó trách kẻ thông minh như Khổ Nhai lại bị nó hấp dẫn, thân rơi vào hiểm cảnh.
“Trái cây của Chung Huyễn Chi Thụ này, chỉ có ảnh hưởng đối với ý thức dưới bát cảnh, nếu không, thì chắc thập nhị cảnh gặp phải, cũng sẽ sinh ra lòng tham lam cường thịnh.”
Bạch Đông Lâm đã rất thỏa mãn đối với ảnh hưởng của Chung Huyễn Chi Thụ, không dám yêu cầu xa vời quá nhiều.
Chung Huyễn Chi Thụ ngoại trừ có thể kết quả Thất tình lục dục, còn có khả năng phân tách tử thể, thế này cực kỳ thuận tiện cho Bạch Đông Lâm thu gom sinh linh vật chất vô hình.
Khi chúng phân thân Dựng Thần Chú Ma, đồng thời hắn sẽ trồng tử thể vào ý thức của bọn họ, để thu gom thứ này vẫn phải dựa vào sức mạnh lớn từ nhiều người.
Phân thân chém giết trên chiến trường, mạo hiểm trong bí cảnh, lịch luyện ở các vũ trụ thứ nguyên song song. Trong tất cả sinh linh gặp được, chỉ cần tâm trạng xuất hiện chút gợn sóng thôi là cũng sẽ bị Chung Huyễn Chi Thụ bắt lấy vật chất vô hình đang tỏa ra.
Tay Bạch Đông Lâm cầm chủ thể, chỉ cần an tâm chờ đợi, ngắt lấy quả Thất tình lục dục là được rồi.
“Ờm, đại, đại nhân, sao ngài lại quay lại rồi?”
Càn Côn còn đang ngẩn người tại chỗ, bất chợt thấy hoa mắt, Bạch Đông Lâm vừa rời đi không lâu lại xuất hiện ở trước mặt lão ta.
“Không phải ngài nói muốn đi công chuyện à?”
Càn Côn khóc không ra nước mắt, mới vừa rồi trong lòng ông ta còn đang kịch liệt giãy giụa, nghĩ có nên chạy trốn ngay lập tức không, bất kể là đi Cổ Hồng Thiên Triều, hay là Tối Chung Bỉ Ngạn, đều được cả, chỉ cần rời xa tồn tại đáng sợ này, đồng thời còn nghĩ thử xem có thể biến lão tổ tông bọn họ trở về được hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận