Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 246: Thể tu ba có

Mà lực pháp tắc là một quy luật cực kỳ mạnh mẽ, thâm ảo, chủng loại rộng lớn. Thậm chí ngay cả tứ đại lực cơ bản của vũ trụ cũng thuộc về lực pháp tắc!
Con đường của hắn vẫn còn rất dài, chỉ một loại quy luật tăng sức mạnh cơ thể mà hắn cũng khó khăn lắm mới nắm giữ được, còn không gian rất lớn để tiến bộ.
Chém rụng tạp niệm trong lòng, Bạch Đông Lâm bắt đầu tiếp tục cảm ngộ quy luật, không biết lúc nào sẽ bị đá ra, cũng không thể lãng phí.
Sức mạnh, linh hồn, không gian, thống khổ,… các loại quy luật tràn ngập trái tim, bị linh hồn mạnh mẽ của hắn bắt lấy, từng cái khắc vào Linh Khiếu, mỗi thời mỗi khắc đều trở nên mạnh mẽ.
Biển pháp tắc Bản Nguyên thực sự là một bảo địa, nếu như có thể, hắn thật muốn ở lại đây luôn!
Sau bảy ngày, biển pháp tắc Bản Nguyên.
Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi trên đá lớn đỏ đậm chậm rãi mở hai mắt ra, vùng trời nhỏ này mơ hồ truyền đến một cảm giác bài xích, cắt đứt tu luyện của hắn. Trong lòng Bạch Đông Lâm hiểu ra, phần thưởng lần này đã hết giờ.
Biển pháp tắc Bản Nguyên kỳ lạ như vậy, đương nhiên người người đều muốn đi vào, thậm chí nguyện ý chờ đợi ở bên trong. Nhưng mà đệ tử thánh tông vô số, nếu như không thêm hạn chế vào, chắc chắn vùng trời nhỏ này không gánh vác được, nói không chừng còn gặp nguy cơ tán loạn.
Càng là tài nguyên tu luyện ưu việt, ngươi muốn hưởng thụ tất nhiên phải trả cái giá tương ứng, trao đổi đồng giá, lúc này hắn thấy mới hợp tình hợp lý.
Nhìn thoáng qua Tiểu Tử quấn quanh nơi cổ tay có tử quang lóng lánh, Bạch Đông Lâm không khỏi lộ ra nụ cười. Trước khi hắn đi vào nơi đây đã động linh cơ phóng tiểu gia hỏa này ra, xem ra lần này thu hoạch của nó còn lớn hơn so với mình. Nói vậy thì không lâu sau nữa, quả “Quả Thực” thứ hai có thể được tạo ra rồi.
Không gian chung quanh thân thể Bạch Đông Lâm vặn vẹo, trong nháy mắt đã bị bài xích ra ngoài. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua thông đạo vòng xoáy khổng lồ hơi hơi xoay tròn, không biết lần sau khi nào mới có thể đi vào lần nữa. Ý niệm câu thông vòng tay vẽ ra cánh cửa ánh sáng, Bạch Đông Lâm vừa sải bước ra đã đến bên ngoài Thư Sơn.
Lần này hắn ở trong Cổ Giới, không thể nghi ngờ linh hồn tiến bộ lớn nhất, nên nạp thật đầy một lớp điện vào!
Xe nhẹ quen đường mà đi vào Thư Sơn, ý niệm câu thông vòng tay, Bạch Đông Lâm bắt đầu kiểm tra Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh.
Đương nhiên trong Thư Sơn sẽ không có công pháp của Bia Giới truyền thừa, hành động này của hắn chỉ là muốn xem trong lịch sử thánh tông có vết tích môn chân kinh này từng tồn tại hay không, còn có những người khác tu luyện qua công pháp này hay không.
Kiến thức bây giờ của hắn xưa đâu bằng nay, đã ý thức được chân kinh bất phàm, hơn nữa bia đá lớn không hiểu sao lại xuất hiện ở trong Thần Hải. Điều này đã mơ hồ thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Sau một lát kiểm tra hoàn tất mà không thu hoạch được gì, ngay cả một đôi câu vài lời cũng không có, với tri thức vô cùng vô tận trong Thư Sơn mà nói, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Chân mày Bạch Đông Lâm nhíu chặt, rốt cuộc Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh có lai lịch ra sao?
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, bây giờ nghĩ những thứ này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ngay cả trong Thư Sơn cũng không tìm được một chút tin tức nào, tạm thời hắn cũng không nghĩ ra những biện pháp khác.
Bây giờ trên tấm bia đá truyền thừa bị hút vào Thần Hải, linh hồn khoanh chân ngồi trên đó, lúc nào cũng đang cảm ngộ chân kinh, ngược lại không cần lo lắng đối với việc tu luyện sau này.
Thu liễm tâm tư, Bạch Đông Lâm bắt đầu thác ấn ngọc đồng. Đây là một công trình khổng lồ, với cảnh giới linh hồn của hắn hiện tại muốn lấp đầy cũng phải tốn không ít võ thuật. Hắn đã chuẩn bị xong tâm lý kháng chiến trường kỳ.
Tri thức vô cùng vô tận, bất cứ chủng loại nào, toàn bộ đều bị hắn thôn phệ từng cái. Lúc này coi như là hắn bước vào quỹ đạo tu luyện, đã nếm được kiến thức ngon ngọt trên con đường này.
Bạch Đông Lâm lập chí muốn trở thành một thể tu ba có, có sức mạnh, có văn hóa, có nội hàm!
Thứ hắn muốn không chỉ là toàn thân tràn ngập bắp thịt, trong đầu cũng phải luyện được bắp thịt, tri thức chính là sức mạnh!
Trầm mê trong đại dương tri thức, Bạch Đông Lâm quên mất thời gian trôi qua, cho tới khi Tiểu Tử trên cổ tay truyền đến dị động thì mới đánh thức hắn, tâm thần khẽ động mới nhận ra thời gian đã qua một tháng rồi.
Số lượng lớn tri thức trong linh hồn cuộn trào mãnh liệt, thời gian một tháng ước chừng hắn lạc ấn hơn mười triệu quyển tri thức các loại!
Cảm ứng được ý niệm Tiểu Tử từ cổ tay truyền tới, trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ vui mừng. Số tri thức đã lạc ấn lúc này cũng đủ hắn tiêu hóa rất lâu, tuy linh hồn còn chưa tới cực hạn nhưng Bạch Đông Lâm đã từng ăn một lần thua thiệt cũng không dám để cho linh hồn gánh vác quá lớn, cảm ngộ các loại công pháp bí thuật quy luật quan trọng hơn, nếu không… sẽ lẫn lộn đầu đuôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận