Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 367: Trách oan Bạch Tiểu Tiểu

Bạch Tiểu Tiểu im lặng, đưa tay gõ trán Tiểu Tử, đúng là một đứa tham tiền, trên bầu trời tràn ngập khí tức, còn khủng bố hơn khí tức của đám đệ tử trước đây rất nhiều. Cho dù có Tử Triệu bảo hộ, nó cũng không dám chắc mình sẽ bình yên vô sự, dù sao bọn nó cũng không thể điều khiển Tử Triệu, chỉ có dùng để chạy trốn mà thôi.
“Tiểu Tử, ngươi không cảm nhận được à? Thế giới này đang chấn động, trận đại chiến này còn khủng bố hơn so với những gì chúng ta cảm ứng được!”
“Mấy người kia đánh nhau đến điên rồi, có lẽ bọn họ chính là những đệ tử được triệu hồi trở về từ chiến trường, thực lực của bọn họ còn mạnh hơn nhiều.”
“Nghe những gì mà đám đệ tử Thánh Tông nói với nhau, vẻ mặt tràn ngập kiêng kỵ, nếu chúng ta muốn cướp bảo từ tay đám người này thì chắc chắn không được, trừ khi đại ca tự mình ra tay!”
Hai mắt Bạch Tiểu Tiểu tràn ngập cơ trí, lời nó nói ra khiến Tiểu Tử xấu hổ không thôi, cùng là sủng vật của đại ca, tại sao ngươi lại ưu tú như thế?
Bạch Tiểu Tiểu, ngươi thay đổi rồi, chẳng phải chúng ta đã nói sẽ tiếp tục hồn nhiên ngây thơ ư? Tại sao ngươi lại lén lút trở nên thông minh như thế, ta đã nhìn lầm ngươi rồi!
“Được thôi, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây lão đại?”
Bàn tay nhỏ trắng nõn của Bạch Tiểu Tiểu vuốt cằm, trầm tư một lát mới nói:
“Chúng ta trốn trong Tử Triệu, sau đó mai phục ở bên ngoài trung tâm trận chiến, có Tử Triệu che giấu khí tức, chỉ cần chúng ta không chủ động đi ra ngoài, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì, sau đó thì xem xét tình huống, tùy thời hành động!”
Ngừng! Chỉ thế thôi?
Tiểu Tử lén trợn mắt trắng, xem ra nó đã trách oan Bạch Tiểu Tiểu rồi.

Ở sâu dưới lòng đất, trong dòng nham thạch nóng chảy màu vàng.
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, ẩn trong Pháp Tắc Hỏa, vẻ mặt vui sướng, trong khoảng thời gian này, hắn đã ra tay nhiều lần, đánh một thương đổi lại một phương, lại có được ba Viêm Linh Địa Mạch.
Những tên này đói điên lên rồi, chúng mắc câu dễ như thế khiến hắn cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng như vậy cũng tốt, càng nhiều càng tốt, năng lượng gì đó hắn cũng không chê.
Hả? Xem ta lại phát hiện cái gì này, một Viêm Linh Địa Mạch lạc đàn!
Mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, vội thu liễm khí tức theo bản năng, chỉ thấy trong dòng nham thạch màu vàng, một mạch linh viêm lóe lên, tiếp cận mồi nhử mà Bạch Đông Lâm bố trí với vẻ vô cùng cảnh giác.
Đột nhiên đồng tử của Bạch Đông Lâm co rụt lại, lại có thêm hai Viêm Linh Địa Mạch theo sát phía sau, nhanh chóng vọt tới chỗ mồi nhử!
Con mẹ nó, vận may bùng nổ, ngoại trừ lần đầu tiên hắn bắt được hai Viêm Linh Địa Mạch cùng lúc ra thì ba mạch còn lại đều vô cùng khó khăn, tốn rất nhiều công sức của hắn.
Khá lắm, một mũi tên trúng ba con chim!
Bạch Đông Lâm tập trung tinh thần, trên tay thi triển pháp quyết, sẵn sàng mở trận pháp bất cứ lúc nào, nhìn ba Viêm Linh Địa Mạch một trước hai sau tiến gần vào trận pháp, hai mắt Bạch Đông Lâm ngưng trọng.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, một tam xoa kích hai lưỡi vô cùng to lớn phóng tới với tốc độ nhanh khủng khiếp, mang theo uy năng ngập trời, trong nháy mắt xuyên qua mặt đất, cắm thẳng vào trong dòng nham thạch nóng chảy màu vàng.
Uy năng bộc phát, biển nham thạch nóng chảy lập tức sôi trào cuồn cuộn, Viêm Linh Địa Mạch vô cùng nhạy bén, không chịu được sự chấn động kinh hãi, trong nháy mắt đã trốn vào trong Pháp Tắc Hỏa, biến mất không thấy bóng dáng.
Gương mặt chỉ có cơ và xương của Bạch Đông Lâm không có biểu cảm, thế nhưng nắm đấm của hắn đã cứng ngắc, ánh mắt ngưng đọng nói lên nội tâm đang cuộn trào mãnh liệt của hắn.
Viêm Linh Địa Mạch của lão tử đâu? Vừa rồi vẫn còn ở đây, có tận ba cái!
Xèo xèo xèo!
tam xoa kích hai lưỡi cực lớn bị dòng nham thạch nóng chảy màu vàng nung nóng đỏ lên, một cơn chấn động xuất hiện, muốn nhảy ra khỏi lòng đất, quay trở về trong tay chủ nhân.
‘Hừ! Chọc lão tử còn muốn chạy?’
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, xương cốt toàn thân không ngừng sinh trưởng, trong nháy mắt đã hóa thành quái vật khổng lồ cao tới ba trăm trượng, từng luồng pháp tắc sức mạnh giống như xiềng xích phát sáng, từ trong xương cốt lan ra toàn thân.
Khí thế khủng bố khiến dòng nham thạch nóng chảy xung quanh bị loại bỏ, bàn tay to lớn khẽ động, trong nháy mắt, hai ngón tay đã bắt được tam xoa kích hai lưỡi đang muốn bay đi.
Toàn thân kích này màu bạc, khắc đầy hoa văn thần bí, huyền ảo, dài đến trăm trượng, thế nhưng lúc này bị Bạch Đông Lâm nắm trong tay, trông vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn.
Hai ngón tay xương khớp giống như trụ trời, lực lượng vô cùng lớn, gắt gao giữ chặt tam xoa kích hai lưỡi vẫn đang giãy dụa kịch liệt, mắt thấy không thể thoát khỏi sự khống chế của Bạch Đông Lâm, hoa văn toàn thân tam xoa kích lóng lánh, tia sáng trắng nồng đậm phát ra mãnh liệt.
“Vật nhỏ, nhìn cũng được đấy, ánh sáng màu bạc lóng lánh, cũng không biết mùi vị thế nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận