Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1906 - Một người là đủ (3)

“Hửm?!”
“Thì ra tình thế đã nghiêm trọng như vậy à?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, Tai họa đen tối như là phát điên, hóa ra xâm nhập vùng đất Hôi Tịch không phải là duy nhất, đây chỉ là một trong những chiến tuyến vô tận mà thôi!
Tai họa đen tối phát động xâm lược toàn diện với vạn tộc.
Chiến trường vô tận, nổ ra khắp nơi.
Khu vực Toàn Tí thảm thiết nhất, không dưới trăm người đã bị quét sạch hoàn toàn, Chư Thiên hủy diệt gần như không còn.
Cao tầng vạn tộc cho rằng cánh cổng Vĩnh Hằng không thể phá được nên không cần phải phân phát binh lực khan hiếm đến tiêu hao với Tai họa đen tối, chỉ phái một nhánh quân đội trấn thủ ở ngoài cánh cổng Vĩnh Hằng.
Dù sao, vùng đất Hôi Tịch nếu đã trở thành cạm bẫy của Tai họa đen tối, bọn họ còn tiếp tục phái đại quân đến chịu chết thì chẳng phải là bánh bao thịt đánh chó (một đi không trở lại) à?
“Đạo hữu, rời đi đi, nơi này đã không còn hy vọng nữa...”
Thương Ngô thấy Bạch Đông Lâm không động đậy liền tiếp tục lên tiếng khuyên bảo.
“Rời đi? Không!”
Bạch Đông Lâm lặng lẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn xuống trời đất, nhìn thấy cường giả vạn tộc chém giết khắp nơi trên chiến trường đẫm máu.
Bọn họ còn không biết mình đã bị bỏ rơi, có lẽ, trong lòng đang chờ mong viện binh xuất hiện phải không?
“Không có trợ giúp thì sao chứ?”
“Một mình… Ta là đủ rồi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sắc bén, liếc mắt nhìn Khấp Huyết Dựng Đồng, trong nháy mắt nảy sinh một ý nghĩ, thành lập liên hệ với phân thân của mình.
“Thương Ngô, nhìn cho thật kỹ, hôm nay cho ngươi thấy cái gì gọi là một người thành quân!”
“Đúng rồi, bào tử mắt to, ngươi cũng mở to mắt chó của ngươi, đợi lát nữa cũng đừng sợ ngu người nhá, ha ha...”
Hả!?
Thương Vô chớp chớp mắt, dáng vẻ mờ mịt luống cuống.
Một ngày trên trời bằng một năm dưới mặt đất.
Đây là phát biểu trực quan nhất của sinh linh phàm tục về sự khác biệt tốc độ dòng chảy thời gian.
Thời Không Tuyệt Đối được hình thành từ sự giao thoa giữa các dòng sông thời gian của Chư Thiên vô tận, vô số thời không đan xen và chồng chất lên nhau, tạo nên hiệu ứng sụp đổ khủng khiếp của thời gian.
Do đó, tốc độ dòng chảy thời gian của Thời Không Tuyệt Đối chậm hơn gấp vạn lần so với bên trong Chư Thiên, mà vùng đất Hôi Tịch chính là một ví dụ điển hình.
Sự thai nghén của Nhất Diệu cấm vực hội tụ hàng loạt sức mạnh xoáy nước, khi thời gian sụp đổ càng trở nên rõ ràng hơn, thời gian trôi qua lại chậm thêm vạn lần nữa dựa trên cơ sở trước đó.
Bạch Đông Lâm tốn thời gian hết mấy năm để hủy diệt viện nghiên cứu của Tai họa đen tối trong Nhất Diệu cấm vực. Sau đó lại lọt vào căn cứ thí nghiệm của tiến sĩ Trần, truy tìm ảo ảnh trong màn sương trắng và đọc dữ liệu thí nghiệm, hai sự kiện này nhìn như chỉ trôi qua trong một khoảnh khắc dưới cảm nhận hỗn loạn, nhưng thực chất thời gian đã kéo dài gần ngàn năm.
Ước tính một chút, sau khi Bạch Đông Lâm rời khỏi Chư Thiên Hoàn Mỹ, thời gian bên trong Chư Thiên vô tận đã qua hơn trăm tỷ năm.
Trải qua một thời gian dài dằng dặc như vậy, phân thân tha ngã đều đã lớn lên cả rồi.
Trên Ám Hồng cổ thành, ánh mắt Bạch Đông Lâm sáng ngời, ngóng nhìn Hư Vô, ngồi xếp bằng như không có ai bên cạnh, tay này chỉ lên trời, tay kia chạm xuống đất, ý chí mênh mông rung động phía trong lẫn phía ngoài thời không, tiếng nói dửng dưng vang vọng giữa sinh linh vạn tộc và Tai họa đen tối.
“Thần giáng trần!!”
“Ma kéo đến——”
Thần Chú Dựng Ma, phân thân tha ngã, chính là Thần Ma vô tận dưới trướng của hắn!
Ý niệm mượn nhờ ý chí của người quan sát, trong chốc lát đã vượt qua thời không vô biên, thời gian hỗn loạn, và kết nối với các phân thân tha ngã trên khắp Chư Thiên vô tận.
Vào khoảnh khắc tâm tưởng hội tụ, thân hình của hằng hà sa số phân thân tha ngã đều bị đình trệ, bất kể ở nơi nào, bất kể đang ở tiết điểm thời gian hiện tại hay quá khứ nào, bất kể đang bế quan tiềm tu, hay đang mua đi bán lại tài nguyên, hoặc là chém giết với địch, thám hiểm bí cảnh......
“Bản tôn! Bản tôn!!”
“Bản tôn cần sức mạnh của chúng ta!”
“Mệnh lệnh tối cao, tất cả phải dừng hết mọi việc trong tay, lập tức hưởng ứng!”
“Diệt!”
“Diệt——”
Sự tồn tại của Bạch Đông Lâm chính là gốc rễ nhất, là căn điểm phục sinh rực rỡ sáng chói nhất, số lượng phân thân tha ngã đáng kinh ngạc đồng loạt tiến vào trạng thái người quan sát, dùng sức mạnh bất tử bất diệt xác định tọa độ của vùng đất Hôi Tịch và phục sinh đến đó.
Vùng đất Hôi Tịch gì?
Cánh cổng Vĩnh Hằng, đầu Thái A gì!?
Trước mặt bất tử bất diệt triệt để hệt như bọt nước, những rào cản bền chắc không thể phá vỡ đều trở nên vô dụng, phân thân tha ngã coi nhẹ hết thảy, giáng xuống trong tích tắc.
Đùng ầm ầm!
Răng rắc——
Khí tức cường giả đột ngột xuất hiện, nhiều không đếm xuể, dưới sự giao thoa ý chí vô tận đã dẫn tới thiên biến, mây sấm đen như mực lan rộng, những con Lôi Long cuộn mình gầm thét bên trong.
“Đây, đây là thứ gì vậy!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận