Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1411: Một vở kịch hay

Con ngươi của U Minh Chúc Long khẽ động, liếc mắt nhìn xuống phía dưới, ở sâu trong Vực Sâu tối đen lão ta nhìn thấy vòng xoáy hỗn độn vô cùng to lớn, đang điên cuồng xoay tròn. Dáng vẻ đói khát khó nhịn, lập tức dọa lão ta sợ tới mức hồn bay phách lạc.
Lão sẽ phải chết!
Bị quái vật này ăn mất, lão nhất định sẽ chết!
“Chờ, chờ một chút...”
“Ngươi không thể giết ta!! Nếu ta chết, ngươi và Nhân tộc đều sẽ phải trả giá rất lớn khó có thể tưởng tượng được!”
Cái chết đang đến gần, U Minh Chúc Long cũng không để ý đến tôn nghiêm cường giả gì, kiệt lực chấn động ý chí, nói ra tiếng lòng của mình.
“Ồ?”
Ngón tay Bạch Đông Lâm hơi dừng lại, U Minh Chúc Long sắp rồi vẫn còn uy hiếp được, khiến hắn cảm thấy hứng thú. Không biết nghĩ tới cái gì, hắn tiếp tục mở miệng nói:
“Chúc Long, uy hiếp đối với sự tồn tại của chúng ta mà nói, là vô nghĩa. Ngươi nói ra một lý do để ta tha mạng cho ngươi đi.”
“Hừ! Bạch Đông Lâm, lão phu thừa nhận, lần này ta thua. Nhưng ngươi vĩnh viễn sẽ không biết, Yêu tộc và dị tộc đã chuẩn bị bao nhiêu cho trận chiến này. Ha ha ha, nếu ngươi biết được, chỉ sợ ngươi cũng không thể dửng dưng bình tĩnh như thế!”
“Thả ta ra! Có lẽ chúng ta vẫn còn khả năng đàm phán!”
U Minh Chúc Long vẫn chưa muốn chết, quyền lợi tối cao, sức mạnh càn quét thiên hạ và thọ nguyên vô cùng vô tận, lão không bỏ được những thứ này. Lão còn muốn phá tường, còn phải leo lên cảnh giới cao hơn, cho dù như thế nào, hiện tại phải sống sót mới là điều quan trọng nhất.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm nhìn xung quanh, trong chiến trường Vô Tận đột nhiên xuất hiện hơn mười người áo đen thần bí. Những người này có thực lực rất mạnh, Nhân tộc vốn chiếm ưu thế dần dẫn đã rơi vào thế bất lợi.
Những người ngủ say từ các thời đại khác, sự xuất hiện của bọn họ thực sự ngoài dự đoán. Nhưng lúc này hắn đã đột phá cấp mười, sức mạnh tăng vọt đủ để giải quyết những người này. U Minh Chúc Long tất nhiên cũng hiểu được điều này, những gì lão nói có nghĩa là…
“Ngươi đang chờ Cửu Đầu âm Nha ra tay sao?”
“Làm thế nào ngươi biết được!? Ngươi, ngươi...”
Vẻ mặt U Minh Chúc Long sững sờ, trong lòng lập tức xuất hiện sóng to gió lớn, chẳng lẽ suy đoán của Đại Hắc Ám Thiên là thật? Một vị cấp cao bên bọn họ đã phản bội!? Nhưng làm sao điều này có thể được!
Trong lòng U Minh Chúc Long xuất hiện vẻ lo lắng, vì để ngăn chặn xuất hiện tình huống Đại Hắc Ám Thiên đã suy đoán, lão cố ý điều tra từng người tham dự hội nghị lúc trước, nhưng không phát hiện ra vấn đề gì.
Cho dù là dị tộc và Yêu tộc, những người cấp mười kia đều có mối thâm cừu đại hận không thể hòa giải với Nhân tộc, có khi không phải cứ nói ngươi muốn phản bội thì đối phương sẽ chấp nhận.
Nhưng làm sao Nhân tộc biết được thông tin bí mật tuyệt đối này?
“Hừ! Cho dù các ngươi biết thì sao? Các ngươi cũng không thể ngăn cản âm Nha tiền bối, điều duy nhất các ngươi có thể làm vẫn là nghĩ cách giải quyết một trăm nghìn quy tắc quái dị đi!”
Tâm trạng U Minh Chúc Long kích động từ từ bình tĩnh lại, mọi việc bị bại lộ thì sao, bọn họ đang âm mưu! Một trăm nghìn quy tắc quái dị được phóng thích là không thể tránh khỏi.
Cấp mười Nhân tộc chỉ có hai lựa chọn, hoặc là để sinh linh ở Duy Nhất Chân Giới lầm than xác chết khắp nơi, hoặc là từ bỏ chiến trường Vô Tận, chắp tay nhường đá thần. Ngoại trừ chuyện đó ra, không còn cách nào khác.
“Đồ khốn!! Các ngươi là đồ cặn bã, thật là thâm độc! Tất cả chúng sinh đều vô tội, vì sao phải gieo rắc chiến tranh lên người bọn họ?”
Trong lúc Bạch Đông Lâm và U Minh Chúc Long nói chuyện với nhau, cũng chưa kiêng dè người khác. Thần Đình chi chủ nghe đến đây, không khỏi trợn mắt muốn nứt ra, quát lớn.
“Ta khinh!!”
“Thần Đình chi chủ, ngươi đừng có đạo đức giả ở đây, đóng vai thánh mẫu, ngươi là người nổi tiếng tiêu chuẩn kép sao!? Làm sao? Nhanh như vậy đã quên hành động của Nhân tộc các ngươi ở thế giới Chư Thần sao? Sinh linh vô tội của thế giới Chư Thần vô cùng vô tận, có phải cũng chết trong tay các ngươi không!?”
Đại Ám Hắc Thiên bị bốn thanh sát kiếm tiêu diệt, đột nhiên bước ra từ sâu trong hư không, chỉ tay vào Thần Đình chi chủ chửi ầm lên.
Một hạt châu màu sắc u ám lơ lửng trên đỉnh đầu Đại Ám Hắc Thiên, chảy xuống sương đen vô tận, không ngừng bù đắp cho hạt Bản Nguyên bị thiếu hụt của hắn ta. Đây là cổ khí tên “Hắc Ám”, có đủ loại sức mạnh kỳ dị.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ động, liếc mắt nhìn về phía cổ khí hắc ám, hắn cảm giác được hơi thở quen thuộc trên hạt châu này, suy tư một lúc mới chợt nhận ra.
Xem ra các tu sĩ tu luyện Pháp môn của Hắc Minh giới, có liên quan mật thiết đến “Hắc Ám” này. Lúc trước khi tiến vào Minh Dự cổ giới những người áo đen kia sở dĩ có thể hóa giải màn sương đen kỳ dị của thần hồn, hóa ra tất cả đều ở trên cổ khí này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận