Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 525: Chiến tranh chính là chém đầu

Từng đội từng đội người máy vừa đi tuần tra về đang bước đều, trong không trung còn lơ lửng vài phi thuyền tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật. Nếu không phải vì không khí nơi đây vô cùng ác liệt, cũng như tường rào bên ngoài còn vô số xác bọ đen, lại có vùng đất hoang vu ở nơi xa, Bạch Đông Lâm còn tưởng rằng hắn đã đến với thế giới tương lai khoa học kỹ thuật vượt trội.
Đại sảnh sáng sủa, vách tường bốn phía đều là màu ánh bạc của kim loại, Bạch Đông Lâm ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế kim loại, trên mặt bàn kim loại được đặt một chiếc chén lục sắc không rõ thứ chất lỏng bên trong là gì, có có chút hơi nóng bốc lên.
Sảnh tiếp khách này cực kỳ đơn sơ, Bạch Đông Lâm cũng không để ý, hắn đã nắm rõ trên tinh cầu này, chỉ tồn tại hai nền văn minh lấy ý thức làm thứ cốt lõi. Mà giữa bọn chúng lại vừa tương hỗ vừa đối địch.
Chắc hẳn bình thường sẽ không tự nhiên mà có khách đến ghé thăm, những bàn ghế này còn đang lưu lại hơi nóng, rất rõ ràng là vừa được cắt tạo nên.
Có khả năng chế tạo được những vật vô dụng này, đối với nền văn minh trọng ý thức này khẳng định là tình nguyện đem những tấm kim loại này chế tạo người máy.
“Xin chào ngài, ta là chính là cơ khí cốt lõi, trên nền văn mình cơ giới này chính là người đứng đầu về mặt ý chí, không biết ngài đến ghé thăm Xích Mang Tinh là có điều gì cần bọn ta giúp đỡ sao?”
Người máy đối ngồi ngay thẳng đối diện bàn, vẫn như cũ dùng âm thanh nhu hoà để hỏi, từ trong ra ngoài đều giống như đúc với cái người máy hắn vừa phá hỏng.
Điều này cũng rất dễ lý giải, trong nền văn minh thống nhất ý thức, người có ý chí cao nhất có thể tạo ra một cá thể khác, người máy vừa rồi nghênh đón hắn hay các người máy đi tuần tra ở bên ngoài, thậm chí mỗi cái máy móc ở bên trong trụ sở này, đều là phân thân của ý chí tối thượng.
Có thể tuỳ thời ra lệnh, thao túng, cũng có thể lập trình tốt AI (trí tuệ nhân tạo), cũng có thể tuỳ ý tạo nên cái dây truyền tự động.
Vẫn có trí nhớ từ kiếp trước thế nên Bạch Đông Lâm đối với những đồ vật này vẫn có hiểu biết ít nhiều.
Bạch Đông Lâm nhíu mày, cũng không đáp trả đối phương mà lại ngồi suy nghĩ về ý nghĩa của lần khảo hạch này.
Khống chế tu vi của hắn cho nên rất rõ ràng sẽ không phải khảo nghiệm thực lực của hắn, mà hai nền văn minh này cũng đã được Lưu Lãng Đế nghiên cứu triệt để rồi, hắn đến đây cũng không phải đề nghiên cứu.
Thống trị, chiến tranh, trong hai mắt Bạch Đông Lâm loé lên một tia sáng, hắn đã hiểu được mấu chốt của đợt khảo hạch này.
Đây chính là muốn khảo nghiệm năng lực lãnh đạo chiến tranh của hắn?
Nói như vậy, trong chín phần thừa kế của Lưu Lãng Đế, có một phần sẽ liên quan đến chiến trường, có lẽ là loại chiến trận đối đầu trực tiếp.
Muốn phân biệt được trong số đông đảo người tham gia khảo hạch phù hợp với phần thừa kế nào, trong khi không rõ tính cách cũng như thiên phú của từng người, tất nhiên không thể không dùng đến hình thức thi tuyển này.
Thông qua không ngừng tuyển chọn, các lộ tuyến sau đó sẽ không ngừng bước tiếp hướng đến chín phần kế thừa hội tụ lại, thời điểm có thể chọn ra người ưu tú kế thừa cũng có thể xác định được người đó phù hợp với phần nào, tối đa hoá mức độ phù hợp.
Mà trên Xích Mang Tinh này lại tồn tại hai nền văn minh đã được Lưu Lãng Đế nghiên cứu rất lâu, thực lực hai bên có thể nói là ngang nhau, dùng để kiểm tra năng lực lãnh đạo trong chiến tranh của người tham gia quả thực rất thích hợp.
Mà loại khảo hạch này cũng không phải không có nguy hiểm, đối với người khác tham gia mà nói, khi tu vi triệt để bị giam cầm, nếu như không thể xử lý thoả đáng, không tập trung vào kỳ khảo hạch này vẫn có khả năng cao mất mạng.
Hai phe phái này cũng có không ít thủ đoạn, nhục thể phàm thai lại gánh không nổi, trên chiến trường mọi việc có thể thay đổi trong chớp mắt, việc gì cũng có thể xảy ra.
Bạch Đông Lâm sau khi ngộ ra ý nghĩa của bài khảo hạch liền cảm thấy đôi chút ấm ức, hào hứng bây giờ rơi xuống đáy vực.
Hắn đối với việc cầm quân đánh nhau này không có một chút hứng thú nào, trong lòng vẫn luôn truy cầu năng lượng cực hạn, cho dù có thu được ‘Ngự’ một trong tám bộ nghịch thiên chiến trận thì cũng chỉ là để tăng thêm năng lực chiến của hắn.
Hắn chưa bao giờ có ý định tìm đến bảy bộ khác để tạo nên một trận chiến nghịch thiên.
Bài khảo hạch này không vừa với ý của hắn, hắn cũng không cần phải miễn cưỡng mình, dù gì đây cũng là tôn chỉ lựa chọn kế thừa của Lưu Lãng Đế, cứ theo lòng mình là được.
Thế nhưng bài khảo hạch này vẫn phải hoàn thành thì mới có thể đến bước tiếp theo được.
Vậy thì cứ tuỳ tiện lựa chọn một phe đi, Bạch Đông Lâm đưa mắt nhìn thân thể ở đối diện mình, nền văn minh cơ giới này cũng khá sạch sẽ, đối với hắn rất lễ phép, đem lại cho hắn không ít hảo cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận