Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1978 - Con cháu huyết mạch (3)

Chư thiên vô tận cái gì cũng có, có chuyện hiếm thấy nào mà Bạch Đông Lâm chưa từng gặp qua chứ? Huống chi là loại chuyện nhỏ thế này, chẳng qua là dính mình vô đó cho mới sững sờ trong chốc lát.
"Không được!"
Bạch Đông Lâm nhíu mày, hiện giờ hắn không hề có suy nghĩ dựng dục con nối dòng, càng không cho phép Tiểu Tử có thủ đoạn loạn luân.
"Không có lệnh của ta thì ngươi sẽ không thành công. Ngươi có từng nghĩ tới, mấy trăm tỷ năm qua, vì sao đứa bé này vẫn còn chưa ra đời không?"
Sắc mặt Tiểu Tử đọng lại, điểm này đúng là đã vây khốn nàng rất lâu. Nàng nghĩ hết tất cả biện pháp, dốc hết sức và của, thậm chí xếp việc tu hành của bản thân ở phía sau nữa, vẫn không tìm ra biện pháp giải quyết, chỉ coi như là thực lực của Bạch Đông Lâm quá mạnh mẽ, cho nên việc dựng dục con nối dòng mới trắc trở như thế.
"Vì sao? Đại ca, ngươi..."
"Tiểu Tử, bằng cảnh giới hôm nay của ta là đã ngăn chặn được một phần, bao gồm cả huyết mạch, không có lệnh của ta, con nối dòng không có khả năng được sinh ra."
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm bất đắc dĩ, gần mười ngàn trăm triệu năm, trong năm tháng khá dài như vậy, Tiểu Tử bởi vì quá mức tưởng niệm hắn mà tính cách xuất hiện một ít vặn vẹo, phạm sai lầm, điều này hắn có thể hiểu được, hơn nữa còn phải chịu trách nhiệm vì điều ấy.
"Đại ca, ta, ta..."
Môi Tiểu Tử mím lại, nước mắt không tiếng động chảy xuống, suýt chút nữa khóc ra thành tiếng. Nàng nhìn Bạch Đông Lâm đầy tội nghiệp.
"Tiểu đệ?"
Vẻ mặt Bạch Nguyên Trinh không đành lòng, đều là nữ nhi, nàng ta càng có thể hiểu Tiểu Tử. Nàng ta có lòng muốn cầu tình, lại không biết mở miệng như thế nào, dù sao việc này quả thật có chút vượt qua nhận biết của nàng.
"Không cần nói, hiện giờ ta một lòng siêu thoát, không có tâm tư đặt trên nhi nữ tình trường."
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm kiên quyết khoát tay, hắn cũng suy nghẫm lại bản thân ở trong lòng, vì sao mị lực của hắn lại lớn như vậy chứ? Đã tận lực cách xa rồi mà không ngờ những nữ tử ấy, ai nấy đều đối với hắn nhớ mãi không quên.
"Hả? Nói cách khác, chờ đại ca siêu thoát rồi thì Tiểu Tử sẽ có cơ hội sao?"
Vẻ mặt Tiểu Tử vui mừng, bộ dạng lê hoa đái vũ làm người khác thấy mà yêu.
"Hừ! Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
"Oa oa oa --"
Tiếng khóc của Tiểu Tử rất lớn, làm gì còn có uy nghiêm của người đứng đầu thần điện, ở đây đều là người mình, cũng không cần lo lắng bị người ngoài chê cười.
"Chờ ta bắt giữ đám người Liên Tâm rồi sẽ giải quyết chung việc này, cũng đỡ cho các ngươi mỗi ngày cứ đánh tới đánh lui."
Bạch Đông Lâm không nhìn Tiểu Tử khóc rống, đưa tay dò vào hư không, vượt qua khoảng cách vô biên nhổ tận gốc cả "Tâm cung", rất nhiều cường giả trong đó kinh hãi không thôi, liều mạng phản kháng, lại bị một tia khí tức trấn áp không thể động đậy.
Ầm ầm --
Hai phe thế lực nước lửa không dung hòa bị mạnh mẽ hợp tại một chỗ, người đứng đầu Tâm cung cũng bị Bạch Đông Lâm bắt tới.
"Sư đệ! Ngươi đã trở về rồi à? Đã lâu không gặp..."
Liên Tâm với vẻ mặt lãnh khốc, sức mạnh to lớn súc thế đợi phát động vừa thấy chủ nhân của bàn tay thế mà lại là Bạch Đông Lâm, khuôn mặt nhất thời như núi băng hòa tan, trong mắt đầy vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
"Ha ha ha, Liên Tâm, ngươi thua rồi, đại ca vừa về đã đến xem ta trước tiên, sau đó mới thấy ngươi, điều này đại biểu cho cái gì còn cần ta nói sao?"
Tiểu Tử lau đi nước mắt, nàng sẽ không đánh mất uy phong ở trước mặt đại địch, lập tức ra tiếng trào phúng.
"Hừ! Ta không tin!"
Sắc mặt Liên Tâm trầm xuống, ngoài miệng không thừa nhận nhưng hai tay lại căng thẳng siết chặt vào nhau.
"Liên Tâm sư tỷ, tại sao đến cả ngươi cũng!?"
Khóe miệng Bạch Đông Lâm co giật, tầm mắt rơi lên chiếc bụng bằng phẳng của Liên Tâm, được, lại là con của hắn.
"Chủ nhân!"
Hư không nhộn nhạo, phía sau Liên Tâm hiện lên thân hình đạo thướt, bạch quang lưu huỳnh, vầng sáng dịu dàng rải đầy thời không.
Sau đó lại có hai bóng người hiện lên, một người mặc váy dài xanh biếc, một người thì thần quang chín màu quanh quẩn quanh thân.
"Thiên La, Tiểu Lục, Cửu Diệu."
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên vẻ kinh ngạc, lúc Thiên La và Tiểu Lục ở Duy Nhất Chân Giới, vì để hoán đổi thế giới nên mới dung hợp lại với Liên Tâm, nhưng Hỗn Độn Ma Thần Cửu Diệu thì lại là chuyện gì xảy ra? Không thành thành thật thật đi cắn nuốt hài cốt chư thiên cho hắn, thế mà lại chạy tới nơi này quấy rối!
"Chủ nhân, ngươi đừng trách Liên Tâm sư tỷ, dựng dục con nối dòng cho ngươi là ta ra chủ ý, chỉ đổ thừa Bạch Tiểu Tử quá xấu, muốn tiên trảm hậu tấu, mẫu bằng tử quý!"
"Phi! Phi phi! Các ngươi mới xấu!"
Tiểu Tử tức giận đến giơ chân, nếu không phải có Bạch Đông Lâm ở đây thì chắc chắn nàng đã đi tới vung tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận