Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 301: Chọc giận tới Mẫu Hà

Khẽ động ý niệm, thân thể linh hồn nháy mắt tiêu tán hóa thành hư vô, chỉ lát sau Bạch Đông Lâm sống lại tại chỗ. Chỉ trong nháy mắt sau cơ thể trần truồng đã khôi phục nguyên dạng lại bắt đầu điên cuồng mọc lông xanh, hết sức chăm chú nhưng vẫn không phát hiện lông xanh này tới thế nào, sắc mặt Bạch Đông Lâm trở nên cực kỳ khó coi. Ta đánh mẹ nhà ngươi!
Lão tử không chơi! Mọc lông xanh thì mọc đi!
Tâm tư Bạch Đông Lâm như bão táp, trong nháy mắt xác định hiện tượng quỷ dị này xuất hiện nhất định có liên quan tới nghiên cứu trong Thần Hải của hắn, nếu không thì sẽ không trùng hợp như thế, mới vừa chuẩn bị tiếp xúc với trung tâm của Chân Linh thì đã xảy ra biến hóa quỷ dị như vậy.
Cấm kỵ! Bất thường!
‘Quả nhiên, nghiên cứu Chân Linh vẫn chọc giận tới Mẫu Hà chí cao vô thượng sao?’
Đỗ Cổ khắp người mọc lông xanh ngã ngồi xuống đất bên cạnh, vẻ mặt hoảng sợ nhìn bầu trời, duỗi ngón tay ra run rẩy chỉ vào trên trời cao.
Bạch Đông Lâm giật thót, cảm giác nguy cơ nồng nặc tựa như thực chất gắt gao bao phủ hắn, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy mặt trời đỏ quen thuộc ở trên cao, trong đó một vòng mặt trời lại đột nhiên càng ngày càng lớn, nháy mắt đã từ cỡ bàn tròn lớn gấp mấy chục lần!
Cảm ứng được nhiệt độ xung quanh nhanh chóng tăng cao, không khí bắt đầu vặn vẹo, Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, khóe mắt hơi giật giật.
Mả mẹ nó, có cần ác vậy không?
Ta sai rồi còn không được sao?
Bạch Đông Lâm đã bỏ ý định trốn tránh, trốn đâu bây giờ? Cảm giác nguy cơ giống như thực chất nói cho hắn biết, chắc chắn phải chết, không có chỗ trốn!
Khẽ động ý niệm, Tử Triệu cùng vòng tay Cực Đạo di động ra ngoài thân thể, thu mười tám Thôn Linh Hồ Lô trong Thần Hải và vòng tay Cực Đạo vào Tử Triệu, sau đó dùng sức ném một cái, Tử Triệu bắn xuống nơi cực sâu dưới đất, tuy rằng lấy phẩm chất của đạo khí hẳn là gánh vác được, nhưng Bạch Đông Lâm vẫn không muốn mạo hiểm.
Nhìn thoáng qua Đỗ Cổ nằm liệt dưới đất, Bạch Đông Lâm lặng lẽ nói nhỏ trong lòng, khổ cực các vị rồi.
Một tay bấm pháp quyết, mấy tu sĩ Thần Nguyên Cảnh Đỗ Cổ, linh hồn và chân linh của chín thể cải tạo Trương Thiện Nhẫn cùng với mấy vạn Hắc Giáp vệ đồng thời tán loạn, mất đi mà chết!
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, mấy tội phạm này ở với hắn lâu ngày, hiểu không ít bí mật của hắn. Cho dù chính hắn không động thủ, bọn họ cũng sẽ cứ thế mà chết, nhưng Chân Linh bọn họ có mất đi hay không thì không nhất định, chỉ cần có một chút khả năng bí mật bị bại lộ, hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Ngẩng đầu nhìn mặt trời nóng cháy càng ngày càng lớn trên trời cao, hai mắt híp lại giống như có thể nhìn thấy thần hỏa vàng cháy hừng hực trên đó.
Một lát sau, bộ áo bào đen của Bạch Đông Lâm bắt đầu tự cháy hóa thành tro tàn, lông xanh quỷ dị mọc đầy trên thân thể trần chuồng lại vẫn bình yên vô sự.
Sau đó bộ tóc đen dài cũng bắt đầu tự cháy, nham thạch xung quanh đã hòa tan thành dung nham đỏ ngòm, Bạch Đông Lâm phóng tầm mắt nhìn tới, trên đại địa toàn là biển lửa dung nham.
Mặt trời còn chưa rơi xuống, tầng tiểu thế giới này đã giống như luyện ngục, ngoại trừ tội phạm Hắc Ngục còn đang điên cuồng chạy xuống dưới kia, trên đại địa ngoại trừ Bạch Đông Lâm ra thì đã không có một vật sống nào.
Bạch Đông Lâm hơi động ý niệm, ba thần hồn ngồi xếp bằng trong Thần Hải đồng thời mở ra, tinh quang bốn phía, hét lớn: “Trảm!”
Trên đỉnh đầu mỗi người trống rỗng hiện lên một thanh linh hồn chi nhận cô đọng thành thực chất, trong nháy mắt chém xuống, dưới sự phối hợp của thần hồn, tin tức có liên quan tới Chân Linh, thành quả nghiên cứu của bốn năm cực khổ, tất cả ký ức có liên quan đều bị chém thành hư vô.
Nháy mắt sau đó, Bất Tử Bất Diệt phát động, ký ức bị chém lại khôi phục như lúc ban đầu. Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra chút bất đắc dĩ, năng lực quá mạnh mẽ cũng có lúc không tốt.
“Bí thuật – phong cấm vĩnh hằng!”
Cả người ba thần hồn bùng cháy liệt diễm linh hồn hừng hực, hai tay bấm pháp quyết, một đoàn ký ức trong thần hồn bị vô số ký hiệu huyền ảo gắt gao bao vây, ba màu vàng, trắng, đen quanh quẩn, triệt để phong ấn ký ức có liên quan tới cấm kỵ về Chân Linh vào chỗ sâu trong thần hồn!
Đạo phong cấm này bản thân Bạch Đông Lâm mà muốn mở ra thì cũng phải lợi dụng năng lực Bất Tử Bất Diệt mới được. Khi thần hồn tăng cường phong cấm cũng sẽ tăng cường không hạn chế.
Làm xong mọi chuyện, Bạch Đông Lâm khẽ thở phào một hơi, thấy người mình không mọc lông xanh nữa, hắn biết mình đã đánh cược đúng.
Lúc này, mặt trời trên bầu trời đã mạnh mẽ chen vào trong thế giới này, thần hỏa vàng mãnh liệt đầy khắp trời cao!
Nóng cháy! Thiêu đốt! Hai mắt nhìn thẳng mặt trời của Bạch Đông Lâm hóa thành than cốc đầu tiên, da, huyết nhục, cốt cách từng tấc từng tấc hóa thành hư vô!
Bạn cần đăng nhập để bình luận