Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1126: Chỉ có dựa vào chính mình

Trong khoảnh khắc hơi thở quy tắc trong cơ thể xuất hiện, thiên địa cảm nhận được, một cỗ uy áp vô hình xuất hiện trống rỗng, ngay sau đó là kiếp vân đen nhánh dày nặng sâu thẳm, liên miên kéo dài, lấy Bạch Đông Lâm làm trung tâm, điên cuồng khuếch tán đến bốn phương tám hướng, không có một chút dấu hiệu dừng lại.
“Thần Ma kiếp tổng cộng chia thành chín cấp bậc, phân chia dựa theo quy tắc dung hợp pháp tắc và số lượng khác nhau, tối cao là 99 Thần Ma kiếp, vậy mười ba loại pháp tắc của ta tính ra sao?”
“Thật sự có chút mong đợi!”
Tất cả tu sĩ độ kiếp đều trịnh trọng mười phần với cái này, đầu tiên sẽ chuẩn trước bị rất nhiều thủ đoạn, sau đó tìm kiếm một khu vực không người để độ kiếp, để tránh bị người ngoài quấy nhiễu.
Kiếp nạn chỉ có thể dựa vào chính mình, các sinh linh khác lan vào trong đó còn sẽ tăng lên uy năng của kiếp nạn. Sinh linh bị lan đến gần, nếu đúng lúc người cũng sắp độ kiếp, cực kỳ có tỷ lệ cao sẽ bị dẫn ra kiếp nạn của chính mình, hai người chồng lên, không ai chiếm được chỗ tốt!
Kiếp vân điên cuồng lan tràn, áp lực mang đến cảm giác nguy cơ cực điểm, đây là cảnh cáo không tiếng động, cảnh cáo các sinh linh không liên quan nằm trong phạm vi kiếp vân cấp tốc rời đi, nếu không sẽ gặp phải tai họa.
“Đây, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Thiên biến dị tượng! Xảy ra chuyện lớn!”
Động tĩnh lớn như vậy, trong nháy mắt đã kinh động đến cường giả Yêu tộc, ý niệm dày đặc bay lên không, càn quét mười phương, muốn tìm ra ngọn nguồn dị biến.
“Các vị, các ngươi có cảm thấy mây đen này, hình như có chút giống kiếp vân hay không?”
“Ha ha ha! Lão ca, ngươi đang nói đùa, thế gian này làm gì có kiếp vân khổng lồ như vậy? Ngươi nhìn xem, nó bao trùm hơn nửa cái lục địa, đường kính gần 20 tỷ km, sao có thể là kiếp vân, cũng chưa từng nghe nói qua!”
“Nhưng loại hơi thở này……”
Trong ý niệm của đám cường giả Yêu tộc, vừa lan tràn vừa nói chuyện với nhau, sôi nổi phát biểu cái nhìn của chính mình. Yêu tộc đưa ra là kiếp vân, suy nghĩ một lúc cũng cười tự giễu. Cũng đúng, trên thế gian này làm gì có kiếp nạn như vậy, khẳng định chính mình quá nhạy cảm.
Sau một lúc, cuối cùng ý niệm của rất nhiều cường giả Yêu tộc cũng tìm đến trung tâm biến dị, cũng thấy được Bạch Đông Lâm đang ngồi khoanh chân trên đỉnh núi.
“Hử!? Một Nhân tộc? Dị biến này do hắn tạo ra?”
“Hừ! Mặc kệ có phải hắn hay không, một Nhân tộc, giết trước rồi nói sau!”
Dường như Bạch Đông Lâm chưa phát hiện, không chút để ý đến biến hóa của ngoại giới, ý niệm bắt đầu chậm rãi hướng đến “Thời không quy tắc đạo cơ” để tìm kiếm.
Thần Ma kiếp nạn của hắn còn xa không chỉ như vậy.
Mười cái đạo cơ, mười loại quy tắc Vô Thượng. Lúc này muốn không kinh thiên động địa cũng không được!
"Giết!!"
Yêu tộc loài Phi Cầm và Nhân tộc đã hoàn toàn trở thành kẻ địch của nhau, không có gì phải do dự cả, tên này lén la lén lút, làm mưa làm gió ngay tại vùng đất trung tâm của bọn họ, vừa nhìn đã biết ngay không phải là thứ tốt lành gì, cứ giết trước rồi hẵng nói.
Rầm ầm ầm——
Ra tay trước tiên là một con U Minh Huyết Mãng, tu vi đã đạt tới đỉnh cao của cảnh giới thứ sáu, mỗi một hạt thần lực đều nhân thêm chục triệu lần, sau khi hóa thành bản thể thì có được thần uy cực kỳ lớn, đuôi quất một cái về phía Bạch Đông Lâm, nhanh như tia chớp, lá chắn Thứ Nguyên vỡ nát bấy ngay tức khắc.
Đối mặt với một cú đánh ẩn chứa sức mạnh của cả triệu thế giới, tất nhiên là Bạch Đông Lâm có cảm giác được, nhưng cũng không đứng dậy né tránh, mà để mặc cho cái đuôi to như cột trụ trời đó đập thẳng xuống đỉnh đầu mình.
Coong!
Âm thanh khủng bố của kim loại va vào nhau vang vọng khắp đất trời, dưới ảnh hưởng của dư âm, một khu vực rộng tới triệu dặm bị chấn động tới mức hóa thành hư vô chỉ trong chớp mắt.
"Hít! Sao lại có thể!?"
Chỉ thấy Bạch Đông Lâm ngồi khoanh chân ở giữa hư không, ngọn núi phía dưới cơ thể đã biến mất không thấy, toàn thân không ngừng lưu chuyển hai loại màu sắc đen và vàng (*huyền hoàng: tượng trưng cho bầu trời và mặt đất), vững vàng chống đỡ cú đánh cuồn cuộn sức mạnh đó, ngay cả chân mày cũng chưa một lần động đậy.
Ngược lại, con U Minh Huyết Mãng nọ, giống y như là đã đập trúng một cây đinh cực kỳ kiên cố, cái đuôi vô cùng cứng rắn cũng bị cơ thể của Bạch Đông Lâm xuyên thẳng qua, xung quanh vết thương vẫn còn lưu lại khí tức sắc bén, máu tươi chảy hoài không dứt, rơi thẳng xuống đất, nện ra vô số cái hố to lớn.
"Cương Thể" là loại thần thông phòng ngự mà Nhất Nguyên Linh Khiếu trao cho hắn, là sự thể hiện bản năng phòng ngự của thân xác, nếu phải quy đổi thành tỷ lệ lực lượng mỗi lần thi triển, thì đó là không cần phải tiêu hao một chút xíu năng lượng nào, chỉ cần đứng đó để cho người khác tùy ý công kích, đến cả đại năng Phong Đế cũng không phá vỡ nổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận