Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1886 - Tiến sĩ Trần mỉm cười (2)

Bạch Đông Lâm làm theo lời hô hoán của lực lượng thần bí, đập mạnh quyền phong vào hư không trước mặt, một hạt giới tử, ẩn nấp tại nơi giao nhau giữa chân thực và hư ảo, bị nắm tay lập lòe bạch quang rực rỡ đánh trúng, răng rắc nghiền nát.
Một lực hút quỷ dị hiện lên và bao phủ thân thể, Bạch Đông Lâm hơi do dự một chút, từ bỏ chống cự, thuận theo lực hút biến mất ở trong hiện thực.
Lạch cạch!
Bạch Đông Lâm chỉ cảm thấy như là vượt qua một màn chắn mỏng lạnh như băng, thân thể trầm xuống bay ra từ hư không, bình ổn rơi lên mặt đất xám trắng sáng ngời.
"Xem ra vận khí của ta cũng không tệ lắm."
Trong đầu Bạch Đông Lâm xẹt qua suy nghĩ, ánh mắt vừa nhìn xung quanh cũng đã xác nhận rất nhiều tin tức, từ lối kiến trúc, cùng với khí tức bình hòa ở xung quanh là có thể xác định nơi này không có liên quan đến Tai họa đen tối.
Sở nghiên cứu Tai họa đen tối, trong khoảng thời gian này hắn đã thấy rất nhiều, đều là âm u, tà dị vô cùng, liếc mắt là nhận ra ngay.
Đây là một thời không lấy màu xám trắng làm chủ đạo, nơi xa bị sương mù dày đặc bao phủ, không nhìn thấy điểm cuối cùng, tất cả cảm giác đều bị ngăn cản bên ngoài sương trắng, thứ có thể tiếp xúc được chỉ có mặt đất dưới chân do vật chất không biết đúc thành.
Keng!
Nhấc chân nhẹ nhàng tiến lên, lại phát ra tiếng kim loại thanh thúy. Hắn nhìn chằm chằm, mặt ngoài vẫn trơn tuột, đến cả một chút dấu vết đều không để lại.
"Lợi hại!"
Bạch Đông Lâm hơi trợn to hai mắt, mặc dù chỉ là giẫm nhẹ xuống thôi, nhưng sức mạnh phá hư khổng lồ hắn trút xuống đó cho dù là Giới Bích Chư Thiên nổi tiếng về độ cứng rắn cũng phải bị giẫm ra một lỗ thủng lớn, thế nhưng mặt đất này lại không có chút phản ứng nào.
Không cần hoài nghi nữa, nơi đây, chính là căn cứ thí nghiệm mà tiến sĩ Trần để lại.
Vù vù --
Giống như đã bị ảnh hưởng bởi cử động mạo muội của Bạch Đông Lâm, sương mù dày đặc nơi xa đột nhiên cuộn trào, mơ hồ có bóng người ở hiện lên trong đó.
"Tiến sĩ Trần, là ngươi sao?"
Bạch Đông Lâm thực lực tăng vọt, lại có ánh sáng siêu thoát che giấu thân phận lại cảm giác được rồi, hoàn toàn quên mất dự định không chạm mắt với siêu thoát của mình trước đó.
Nói tới nói lui, đều là lợi ích quấy phá cả, nếu không phải số liệu thí nghiệm quá mức mê người thì Bạch Đông Lâm kiên quyết không chọn mạo hiểm, dù sao tiến sĩ Trần không phải là một người dễ đối phó.
Thân hình chớp lóe đã bắn vào chỗ sâu trong sương mù dày đặc, ánh mắt đảo qua, lại thấy thân hình mơ hồ hiện lên ở phương xa, hắn không chần chờ, vội vàng đuổi theo.
Sương trắng có thể che đậy cảm giác này dường như không có tận cùng, trong đó giống như mê cung, không biết bay đi theo thân hình như ẩn như hiện kia bao lâu, cuối cùng tia sáng sáng ngời, sương mù dày đặc tiêu tán, một sân rộng xám trắng rộng rãi xuất hiện ở trước mắt Bạch Đông Lâm.
Không gian to lớn, chỉnh chỉnh tề tề bày ra từng cái sân xám trắng, trên mỗi sân đều có một thân hình yên tĩnh nằm đó.
Thiên kì bách quái, có thân hình như to cỡ hạt bụi nhỏ nhưng lại mọc ra hàng tỉ cái đầu; có hình thể khổng lồ giống như chư thiên, ở trên sân lại như con rối, ngoan ngoãn ngủ say; có quả cầu sáng lơ lửng, trong đó là tầng tầng lớp lớp thế giới chân thật, vô cùng vô tận, cùng nhau tạo thành một thể tụ hợp sinh mạng kỳ dị...
Liếc nhìn lại, sân kim loại vô cùng vô tận, xung quanh từng cái sân đều có không ít thân hình vây quanh, đều mặc áo khoác trắng, khuôn mặt mơ hồ không rõ, ánh mắt vô tận của Bạch Đông Lâm cũng nhìn không rõ lắm.
Bạch Đông Lâm không có thời gian đi bận tâm những thứ này, sự chú ý của hắn đã đắm chìm vào trong sân, chỉ cần thăm dò ý niệm vào trong đó, chi tiết cặn kẽ của mỗi một thí nghiệm sẽ tràn vào trong đầu, tin tức vô cùng vô tận điên cuồng mở rộng đầu nguồn tin tức.
So với việc số liệu được ghi chép trong sở nghiên cứu Tai họa đen tối là pha tạp, giấu diếm nguy cơ, tin tức nơi này cực kỳ thuần túy sạch sẽ, chỉ cần tiếp nhận toàn bộ là được, căn bản không cần phải dùng phương thức tự diệt để loại bỏ tạp chất.
Tri thức vô tận, tin tức vô cùng, đây đối với bất kỳ một sinh linh trí tuệ nào cũng đều là mê hoặc khó có thể cự tuyệt.
Chiều sâu tin tức không ngừng được làm sâu hơn, rảo bước hướng về phía sâu vô hạn, rộng vô cùng, đây là sự gia tăng thực lực có liên quan đến phương diện cảnh giới, là tích lũy cần thiết để bước vào cảnh giới siêu thoát.
Giống như ý thức cần đột phá, ý chí muốn thành tựubất diệt vĩnh hằng , độ mạnh yếu của "tin tức" cũng là mấu chốt để đột phá, cần đến cảnh giới vô hạn.
Tin tức như thế nào?
Tin tức cũng không hề chỉ đơn giản như ý tứ ở mặt ngoài, nó là cách gọi chung của một loại sự vật, có thể hiểu đơn giản là "nhận biết của sinh linh đối với bản thân và bên ngoài" .
Bạn cần đăng nhập để bình luận