Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 433: Danh tiếng Cực Đạo vang vọng

Bạch Đông Lâm mơ hồ có cảm giác không ít ánh mắt thần uy khó lường vượt qua Duy Độ, nhìn chằm chằm vào hắn. Hắn chậm rãi giơ tay trái lên, ý niệm vừa động, vòng tay Cực Đạo Huyết Hồng ẩn giấu trong cơ thể hiện lên cổ tay.
Theo sự thôi động của Bạch Đông Lâm, vòng tay lóng lánh ánh sáng hồng, chữ “Cực” nho nhỏ trên đó nhất thời phát ra kim quang rạng rỡ. Kim quang bắn về phía hư không, chiếu rọi ra một chữ “Cực” màu vàng khổng lồ!
Khí tức huyền ảo, uy nghiêm cuồn cuộn!
“Ta, Bạch Đông Lâm, chính là đệ tử Cực Đạo thánh tông!”
“Lần này lên đỉnh tâm cũng không có mục đích nào khác, chỉ là muốn nói cho mọi người biết, thể tu chúng ta ở trên con đường Đan đạo cũng không hề thua kém người khác!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm trang, ngữ khí nghiêm nghị, giọng nói thông qua vô số màn sáng chậm rãi truyền đi khắp Cửu Hoàn Chi Tâm, sau khi nói xong, trong lòng hắn cũng tạm thời nhẹ nhõm.
Tốt rồi! Hoàn thành công việc, hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, có thể về nhà trồng pháp tắc Lực Hấp Dẫn rồi!
Trong nháy mắt, khi vòng tay Cực Đạo của Bạch Đông Lâm xuất hiện, Lưu Đông Xuyên liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn ta cũng không ra tay ngăn cản. Hắn ta và mấy người La Điện không giống nhau, ngược lại còn lộ ra ý cười.
La Sa kinh ngạc, thân thể không nhịn được thối lui hai bước, vốn tưởng rằng bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt con dê nhỏ cao ngạo này, sao trong nháy mắt hắn lại có thể biến thành con nhím cả người đầy gai chứ? Khó xuống tay rồi đây!
Cực Đạo thánh tông và Minh Ngục môn có thể nói là khác nhau một trời một vực, chỉ riêng thực lực bên ngoài cũng đã khổng lồ không thua kém Đan Minh chút nào.
Hơn nữa, Cực Đạo thánh tông còn cực kỳ bao che khuyết điểm, nếu như môn hạ đệ tử chết dưới tay đồng đẳng thì thôi, nhưng nếu có lão gia hỏa không tuân thủ quy củ, vi phạm đánh chết đệ tử, thì nhất định sẽ nghênh đón lửa giận của cả thánh tông.
Không riêng gì La Sa, sắc mặt của La Điện cùng không ít đại năng Quy Nhất đều trầm xuống, trở nên cực kỳ khó coi.
La Điện là vì thân phận của Bạch Đông Lâm, đối với việc lấy lại hạt giống Duy Độ có chút ảnh hưởng, những người khác thì hoàn toàn bởi vì chuyện đại hội lần trước, có cảm giác như bản thân bị vả vào mặt.
Mặt mày bị đánh bôm bốp… Bọn hắn đều là cao tầng cửu thiên, có thể so với Thần Minh đại năng, tự nhiên sẽ nhịn không được. Có người hừ lạnh một tiếng, lập tức muốn âm thầm ra tay.
“Đủ rồi!”
Đan Kiền giận dữ quát, cắt đứt động tác của mọi người.
“Các ngươi coi lão phu không tồn tại sao? Chuyện này dừng lại ở đây! Ai dám ra tay, đừng trách lão phu không khách khí!”
So với phản ứng kịch liệt của mọi người, đông đảo người xem dưới Cửu Hoàn Chi Tâm bình tĩnh hơn nhiều, chỉ là cảm thấy có chút ngoài ý muốn mà thôi.
Thậm chí đại bộ phận người ở đây ngay từ đầu cũng không biết Bạch Đông Lâm giả mạo thân phận. Lúc này chỉ cảm thấy thì ra là đệ tử Cực Đạo thánh tông, khó trách lợi hại như vậy, có thể lấy thân phận thể tu đoạt được cái danh đệ nhất.
Dù sao cũng có rất ít người biết chuyện xấu giữa hai thế lực vạn năm trước nên chỉ có một số gương mặt khẽ biến sắc, nhớ tới chuyện cũ này.
Thượng Trung kích động đến nước mắt rơi xuống, Niên Niên cũng bình tĩnh hơn. Còn Liên Tâm thì dùng vẻ mặt ngơ ngác, đáng thương nhìn sư tôn của mình.
Sư đệ ta đâu? Có một sư đệ lớn như vậy, vừa rồi còn ở đây, thế mà trong nháy mắt liền không thấy nữa?
Sau khi nói xong, vẻ mặt Bạch Đông Lâm bình tĩnh thu hồi vòng tay, hạ xuống hư không. Có được sự chứng kiến của nhiều người như vậy, hắn tự nhiên cũng không sợ người Đan Minh sẽ xuất thủ với hắn.
Uy danh của Cực Đạo thánh tông cũng không phải nói đùa!
Hắn không thèm để ý đến tâm tư biến hóa của mọi người. Lúc này, Bạch Đông Lâm chỉ nghĩ nên làm thế nào để toàn thân đi ra.
Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm La Sa, trong lòng hiểu rõ, chỉ dựa vào một thân phận cũng không thể xua tan được ý niệm trong đầu phụ tử La Điện, chỉ có thể để bọn họ kiêng dè chốc lát nhưng nhất định sẽ âm thầm xuất thủ.
Ngay lúc mọi người hồi tưởng lại thân phận thật sự của Bạch Đông Lâm.
Ở phía chân trời xa xa có chút ngân mang xẹt qua bầu trời, vượt qua Duy Độ Không Gian hướng trên đỉnh tâm, dùng tốc độ cực nhanh tới gần.
“Hửm?”
Người đầu tiên cảm nhận được điểm ngân mang này chính là Đan Kiền, nhưng hắn ta cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì hắn ta cảm nhận được ngân mang này có khí tức quen thuộc của Đan Minh.
Hơn nữa nơi này là đỉnh tâm, là địa phương có phòng ngự cường đại nhất Đan Minh.
Vì vậy cũng không cần lo sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Tốc độ của ánh sáng bạc cực nhanh, trong chớp nháy đã chạm đến tâm đỉnh, ánh sáng bạc chói lọi bắt đầu chuyển tiếp Duy Độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận