Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 57: Thiên Địa Thị Thính Tử Mẫu Phù

Trước ngực hắn ta, giữa không trung, có một tấm bùa được thanh ngọc khắc thành, đang xoay tròn, phát ra ánh xanh óng ánh. Lưu Đại Phúc đang dùng một bí thuật đặc biệt, trong số những đại đệ tử hiện tại của Tử Phù tông, người học được môn bí thuật này có thể đếm trên đầu ngón tay. Bí thuật này tên là Thiên Địa Thị Thính Tử Mẫu Phù!
Nòng cốt của thuật này chính là tấm bùa thanh ngọc trên ngực của Lưu Đại Phúc, được xem như mẫu phù, tương liên với tử phù Nguyên Thai trong khí hải. Hơn hai trăm tấm tử phù còn lại được phát ra cho mỗi một tu sĩ ra ngoài tìm kiếm đeo bên người.
Tu sĩ đeo tử phù nối liền chân nguyên với bùa, bấy giờ tất cả những gì tu sĩ nghe hoặc thấy đều sẽ được truyền vào trong đầu Lưu Đại Phúc, còn có thể truyền âm cho nhau.
Chắc chắn tìm kiếm bản thể của quái vật là một hành động vô cùng nguy hiểm, ngay giây phút nhìn thấy bản thể của quái vật cũng có thể sẽ bị giết ngay lập tức, vậy nên tầm quan trọng của bí thuật này càng nổi bật.
Bạch Đông Lâm ngồi một bên nhìn Lưu Đại Phúc thi triển bí thuật. Bí thuật kỳ lạ này khiến hắn thấy rất quen mắt. Đây không phải là mô hình nguyên sơ của Internet à?
Nếu về sau hắn có thể câu thông với Lưu Đại Phúc, ‘lên mạng’ ở dị giới cũng không phải không thể à. Hạng mục này rất có triển vọng!
...
Ở khoang chứa hàng dưới đáy thuyền.
Một nhóm mười tu sĩ tạo thành tiểu đội, tiến vào khoang chứa hàng với ánh mắt đầy cảnh giác, tìm tòi từng chút, từng chút một, không buông tha bất kỳ vật thể nào. Lòng họ thấy khẩn trương, dùng thần giác để cảm nhận tất cả xung quanh.
Tu sĩ đạt đến Nguyên Thai Cảnh sẽ thức tỉnh thần giác, có thể tăng cường cảm ứng với năng lượng thiên địa, có thể nâng cao cảm ứng nguy cơ, hệt như giác quan thứ sáu vậy. Cùng với mức độ thiên phú khác nhau, uy lực của thần giác cũng không giống nhau.
Khoang chứa hàng rất lớn, nhưng dần dần càng có nhiều tiểu đội tu sĩ vào hơn, phạm vi tìm kiếm càng lúc càng lớn, từ từ tiếp cận khu vực hộp đồng xanh cư ngụ.
Một đội tu sĩ rẽ qua góc chết, liếc mắt là thấy ngay cái hộp đồng xanh nằm ở phần đất trống phía trước đống hành lý lộn xộn.
Hầu như trong nháy mắt, dùng mắt thường xác định bọn họ đã chắc chắn đây là bản thể của quái vật, hơn nữa thần giác điên cuồng cảnh báo, cảm giác nguy cơ mãnh liệt khiến tuần hoàn chân nguyên của bọn họ cũng ngưng trệ.
Màu gỉ đồng trên hộp đồng xanh nhạt đi đến hầu như không còn. Nó tỏa ra từng trận sáng mờ mờ, hoa văn bao phủ toàn thân vặn vẹo, nhúc nhích như vật sống.
Một làn khói xám không ngừng xoay quanh cái hộp đồng xanh.
Miễn là không mù thì người ta đều nhìn ra được đây là bản thể của quái vật. Ngay giây phút mà bọn họ nhìn thấy cái hộp, Lưu Đại Phúc ở trong phòng thuyền trưởng mở mắt ra bảo: “Tìm được rồi! Nó ở khoang chứa hàng dưới đáy tàu!”
Vương Lục Phi nghe vậy cả người lóe lên kim quang, hóa thành độn quang biến mất. Mấy ngày này hắn ta đã nghẹn đến sắp hỏng rồi, tất phải liều mạng với quái vật!
Lúc này, hơn hai trăm tu sĩ nhận được truyền âm chạy hết tới khoang tàu. Mặc dù biết nguy cơ trùng trùng, nhưng họ không đến thì chính là ngồi chờ chết.
Ngồi đợi bị quái vật tiêu diệt từng phần một chi bằng tập trung sức mạnh liều mạng một lần! Ít ra tu sĩ có thể tu luyện tới Nguyên Thai Cảnh không ngu ngốc, vẫn hiểu rất rõ tình hình.
Bạch Đông Lâm cũng đứng dậy, chuẩn bị đến gặp quái vật đó. Nắm tay của hắn cũng cứng lại cả ngày rồi!
“Bạch huynh, đợi đã!”
Lưu Đại Phúc kéo Bạch Đông Lâm lại. Hắn ta phải trấn thủ phòng thuyền trưởng, duy trì Thiên Địa Thị Thính Tử Mẫu Phù, hiểu rất rõ tác dụng của khả năng kiểu trù tính toàn cục này còn lớn hơn cả bảo hắn ta đi chiến đấu trực diện.
“Bạch huynh chớ vội, chúng ta cứ quan sát quái vật này trước một chút, xem thử xem có thể tìm ra nhược điểm của nó không, nếu cứ đi thẳng qua như vậy có thể sẽ rất nguy hiểm!”
Lưu Đại Phúc đã xem Bạch Đông Lâm thành ‘con bài chưa lật’ sau cùng của lần hành động này. So với những tu sĩ xa lạ kia, tất nhiên Bạch Đông Lâm quan trọng hơn. Không phải hắn ta vô tình, mà là luôn cần phải có kẻ đi đầu.
Bạch Đông Lâm cần phải là con át chủ bài cuối cùng, cho quái vật một đòn tất sát!
Chuyện quan trọng hiện tại là… phải tìm ra căn nguyên của quái vật này, nâng cao xác suất thành công của đòn tất sát Bạch Đông Lâm.
Bạch Đông Lâm nghe vậy cũng khựng lại. Lưu Đại Phúc nói không sai, tuy là hắn bất tử bất diệt, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể tiêu diệt quái vật này, công kích của hắn không hề mạnh như khả năng bảo mệnh của hắn vậy.
Một tay Lưu Đại Phúc bấm niệm khẩu quyết, chỉ về Bạch Đông Lâm một cái, truyền hình ảnh hắn ta thấy được qua mẫu phù vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận