Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 59: Bát môn Bạch hoàng

Lưu Đại Phúc chỉ xem như hắn đang an ủi mình, cũng không tiện khuyên nhủ nữa. Dù sao cuối cùng hắn cũng phải đốt mặt với con quái vật đó, chỉ khác là chủ động hay bị động mà thôi. Trong tình huống ác liệt hiện tại, nếu như có thể có xoay chuyển gì, cũng chỉ nhờ vào Bạch Đông Lâm mà thôi.
Không hề do dự, Lưu Đại Phúc lấy một tấm bùa tử ngọc trong nhẫn Tu Di ra, đưa cho Bạch Đông Lâm, trong mắt như phảng phất sự đau lòng.
“Đây là Bảo Mệnh phù mà sư phụ cho ta, có thể chủ động phòng ngự bất kỳ hình thức công kích nào, đủ để ngăn chặn công kích gấp năm lần tu sĩ Linh Đài!”
Biểu cảm Bạch Đông Lâm hơi rục rịch. Bùa này thật sự trân quý, dù hắn không dùng thì cũng có thể bán lấy tiền! Bây giờ hắn còn nghèo hơn cả nghèo nữa!
Haizz, nếu hắn từ chối, sợ là Lưu huynh sẽ cắn rứt lương tâm, dù sao bây giờ mình cũng đang đi liều mạng! Thế là hắn sảng khoái nhận lấy bùa.
“Bạch đại ca!”
Tử Tiểu Linh, người đã làm ‘linh vật’ cả ngày, lên tiếng.
“Đây là Hộ Thân phù cha ta cho ta, huynh cầm đi! Huynh nhất định phải cẩn thận nhé!”
Thấy năm tấm phù mà Tử Tiểu Linh đưa ra giống hệt của Lưu Đại Phúc như đúc, không sai, là tử ngọc phù, biểu cảm của Lưu Đại Phúc cứng lại, khóe mắt không kìm được mà co rút.
Dù là tình thế hiện tại nguy cấp, hắn ta cũng không kìm được mà thốt ra một câu: Mẹ nó, ‘tu nhị đại’ thật là trâu bò!
Thậm chí hắn ta còn hoài nghi là khi người trên số hiệu Thương Lam này chết sạch rồi, sợ là bà cô này cũng không gặp chuyện, có lẽ trên người nàng có Càn Khôn Đại Na Di phù quý giá!
Tình hình chiến đấu bên dưới kịch liệt, Bạch Đông Lâm cũng không tiện do dự thêm nữa, nhận lấy bùa, hóa thành tàn ảnh, biến mất.

Tốc độ của Bạch Đông Lâm cực nhanh, chỉ trong mấy hơi thở đã đến được nơi giao chiến. Trong khoang tàu rộng lớn một mảnh hỗn độn, thi thể bị cắn nuốt toàn bộ linh hồn có ở khắp nơi.
Vương Lục Phi quỳ một chân trên đất, u lam hỏa long chớp tắt không ngừng. Hắn ta đã sắp không kiên trì nổi nữa rồi.
Bạch Đông Lâm không để ý đến những thứ này, vừa đi vào là hai mắt hắn đã nhìn chằm chằm cái hộp đồng xanh. Chỉ cần hắn đánh vỡ thứ đồ chơi này, tất cả đều sẽ kết thúc!
Hắn dốc toàn lực thi triển Thất Thương quyền phổ, linh khí xung quanh bị ép hút vào trong cơ thể, Bạch Ngọc Tôi Thể Quyết khiến cả người hắn lấp lánh ánh sáng ngọc thạch.
Đầu hắn ngẩng cao tới gần hai thước, bắp thịt toàn thân hơi nứt ra.
‘Phụt!’ Hắn há miệng phun ra một luồng khí màu trắng nhiệt độ cao, cơ thể toàn lực vận chuyển khí huyết, tạo ra nhiệt độ cao, đem lượng nước trong cơ thể đốt trực tiếp thành hơi nước nhiệt độ cao!
‘Uỳnh!’
Hắn lập tức phá bỏ âm chướng, âm thanh vang lên giữa không gian chật hẹp một cách đinh tai nhức óc!
‘Choang!’
Bạch Đông Lâm dốc toàn lực, ra một quyền đánh cái hộp đồng xanh bay thẳng ra ngoài. Trong phút chốc, thân ảnh hắn xuất hiện ở trước cái hộp bị đánh bay, lại một cước đá bay lần nữa!
‘Keng, keng, keng!’
Trong một khoảng thời gian ngắn, trong khoang thuyền ngập tràn hình bóng của Bạch Đông Lâm, cái hộp đồng xanh cứ như bị cố định trên không trung vậy, giây phút nào cũng đang bị công kích không ngừng, tiếng kim thạch va chạm không dứt bên tai.
Sức nặng khổng lồ vượt quá mười vạn cân! Linh khí cuồng bạo! Khí áp ở nhiệt độ khủng khiếp!
Hắn phóng thích tất cả sức mạnh, cơ thể rắn chắc cũng bị sức mạnh kinh khủng này xé rách, lại phục hồi như cũ trong nháy mắt.
Máu tươi phun ra lập tức bị đốt nóng rồi hóa thành sương máu, thân thể hắn được sương máu bao phủ hóa thành một huyết ảnh!
Sương xám vẫn còn quấn quýt lấy u lam hỏa long như cảm ứng được gì đó, lập tức dâng lên cuồn cuộn, ép sát, dập tắt hỏa long. Vương Lục Phi phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp hôn mê trên mặt đất.
Sương xám giải quyết hỏa long xong rồi lập tức quay đầu đánh về phía Bạch Đông Lâm. Bạch Đông Lâm không đoái không hoài gì tới khói xám. Hắn hoàn toàn không có cách đối phó nào với thứ đồ chơi này, nên chỉ mặc kệ, công kích thẳng vào bản thể của nó.
Sương xám quấn lấy quanh người Bạch Đông Lâm, xoay tròn một lúc rồi chui thẳng vào trong não của hắn!
Ngờ đâu, lần công kích này của sương xám không hề thuận lợi. Khí huyết của Bạch Đông Lâm quá hùng hậu, khiến cho chân khí thuần dương của hắn cực lớn. Chân khí thuần dương này lại có tác dụng khắc chế sương xám!
Tuy vậy nó cũng chỉ khiến cho sương xám phải tiêu tốn nhiều hơn mà thôi, chứ kết quả vẫn như cũ, nó tiến thẳng vào linh đài, bắt đầu công kích linh hồn hắn.
Trong phút chốc, linh hồn của Bạch Đông Lâm bị xé tan. Một cơn đau nhức vượt xa trước kia xuất hiện, khiến cho Bạch Đông Lâm – người có ý chí cực mạnh, cũng không khống chế được bản thân, công kích cuồng bạo dứt khoát ngừng lại!
Bạch Đông Lâm trần nửa người đứng thẳng bất động, cơ thể hoàn mỹ như được khắc thành từ đá cẩm thạch, đường nét bắp thịt rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận