Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 915: Rất lười ra tay

Phong cấm trấn áp là phương thức nhất quán mà tu sĩ đối phó với quái dị. “Bỏ đi! Không có lợi, cũng tránh cho ta lãng phí sức mạnh Quy Tắc kiếp diệt của hài cốt đại lão, nuôi dưỡng lại rất phiền phức.”
Cũng xem như là đã mở mang chỗ kinh khủng của quái dị, tiếp tục dây dưa cũng không có gì tốt.
Trải qua mấy lần thăm dò, Bạch Đông Lâm đã thăm dò được mấy đặc tính của quái dị này. Công kích của đứa bé vô diện này tồn tại, nếu bị công kích sẽ lập tức phát động công kích quỷ dị, công kích này chỉ nhằm vào huyết dịch.
Đối với thể tu dùng huyết thân làm chủ, thì đây là thủ đoạn cực kỳ đáng sợ!
Huyết dịch là một trong những nguồn sức mạnh bản nguyên thể tu gần với Linh Khiếu và sinh mệnh, nếu bị phá hủy nghịch thiên cải mệnh sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với thân thể. Cho dù không chết thì thực lực cũng sẽ giảm mạnh.
Tí tách…
Một vòng khoảng cách đảo mắt qua, đứa bé vô diện lại phát động công kích quỷ dị, Bạch Đông Lâm nước chảy thành sông lại gặp tai nạn, máu bị biến thành nước có ga cacbon-axit!
“Chậc… Ngươi giỏi! Xem như ta sợ ngươi!”
Mặt mày Bạch Đông Lâm run lên, vội vàng buông đứa bé vô diện ra, muốn rời xa thứ quỷ dị này.
Mặc dù hắn không sợ chết, nhưng sợ huyết dịch của mình bị biến thành chất lỏng kỳ quái ghê tởm!
Có thể tưởng tượng cảnh nước tiểu chảy khắp từng tấc máu thịt toàn thân không?
Bạch Đông Lâm rùng mình, muốn xé rách hư không, rời khỏi nơi này càng xa càng tốt.
Đột nhiên, bia đá đen nhánh yên lặng lười biếng động đậy một cái trong Thần Hải, dường như có chút không tình nguyện.
Bạch Đông Lâm mạnh mẽ dừng lại.
Không chút do dự, Bạch Đông Lâm mãnh liệt xoay người.
Lần nữa tóm lấy cổ đứa bé vô diện, mi tâm tỏa ra thần quang nhộn nhạo, một tia thần quang đen nhánh, một tia kim quang xán lạn lộ ra, sức mạnh Thần Hồn mãnh liệt bao trùm lấy tam quang bốc cháy kịch liệt, trói chặt quái dị lại, rút về trong Thần Hải.
Đứa bé vô diện dường như không sợ hãi, hoàn toàn không làm ra bất kỳ phản kháng nào, thuận theo tiến vào trong không gian Thần Hải của Bạch Đông Lâm.
“bia đá đen nhánh có được sức mạnh trấn áp mạnh mẽ, lẽ nào có thể phong cấm trấn áp quái dị sao?”
bia đá đen nhánh thần bí mạnh mẽ sẽ không vô duyên vô cớ ra tay, chắc chắn là quái dị này khiến cho nó chú ý, mặc dù dao động không kịch liệt, nhưng Bạch Đông Lâm vẫn quyết định thử một lần.
Dù sao cùng lắm thì lại bị phá hủy thân thể lần nữa, chết thì cũng chẳng chết được, lỡ như thật sự thành công, phần thưởng phong phú của nhiệm vụ đó khiến hắn rất thèm thuồng.
Cánh tay Thần Hồn rút về Thần Hải, đứa bé vô diện bị trói buộc cũng đi theo, đáp trên bia đá đen nhánh.
Vù…
bia đá đen nhánh dường như bị kích thích, thay đổi trạng thái lười biếng, run lên, có bộ phận nhỏ bia thể trong nháy mắt hòa tan thành chất lỏng đen kịt, hắc quang quanh quẩn, quấn quanh về phía đứa bé vô diện.
Hức hức hức!
Đứa bé vô diện vẫn im lặng bất động, mặc cho Bạch Đông Lâm bày bố, đột nhiên kịch liệt giãy dụa, phát ra tiếng khóc nức nở lạnh lẽo, quang mang đỏ tươi mãnh liệt, trong phút chốc đột phá trói buộc của Bạch Đông Lâm.
Ầm!
Bạch Đông Lâm cảm giác cả người mình trướng lên, máu toàn thân dường như biến thành thuốc nổ mạnh, thân thể trong nháy mắt bị nổ thành hư vô.
Đáng tiếc, đứa bé vô diện vẫn chậm một bước, mặc dù thân thể bị hủy nhưng Thần Hồn vẫn tồn tại, tốc độ chất lỏng đen kịt dọa người, bóng dáng đứa bé vô diện muốn chạy trốn đã bị quấn chặt, cắn nuốt.
Thân thể khôi phục, Bạch Đông Lâm nhìn chằm chằm vào bia đá đen nhánh lần nữa trở về trạng thái bình tĩnh, trong mắt hiện lên vẻ suy tư.
“Lẽ nào, lần trước bỗng nhiên bia đá mất khống chế, cắn nuốt sạch khối lập phương lục sắc, cũng là có liên quan đến quái dị sao?”
“Hoặc nói cách khác, bản thể khối lập phương chính là loại quái dị nào đó?”
bia đá đen nhánh vẫn trấn áp trong Thần Hải của hắn, những thứ tầm thường hoàn toàn không thể khiến nó xuất hiện trạng thái khác thường. Trong trận chiến Hải Yêu nhất tộc lần trước, bia đá đen nhánh này đột nhiên chủ động xuất kích, nuốt chửng đầu lão tổ chỉ là thuận tay, mục đích chủ yếu vẫn là khối lập phương lục sắc.
Mà lần này đối mặt với đứa bé vô diện lại lần nữa dị động, hơn nữa còn hóa ra chất lỏng đen kịt giống y đúc, cắn nuốt nó.
“Động tĩnh của bia đá đen nhánh nhỏ hơn rất nhiều so với lần trước, dáng vẻ hơi không tình nguyện, không phải ta chủ động đưa quái dị đến bên miệng nó thì hình như nó rất lười ra tay!”
“Lẽ nào là vì đứa bé vô diện quái dị này yếu quá sao?”
Đúng rồi, khối lập phương lục sắc trước đó có bao nhiêu kinh khủng chứ?
Ngay cả Chiến Tranh ty cũng bó tay, còn muốn cầu viện lão tổ, chỉ nghĩ lại là có thể đoán được khối lập phương lục sắc đó bất phàm thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận