Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 917: Luyện Hồn Thiên khủng bố

“Ha ha, tiểu tử, tuổi còn trẻ đã dám độc hành chiến trường, không tồi không tồi, là một Thiên Kiêu giỏi giang đó, ha, đã là Trấn Thủ ngũ tinh rồi à? Giỏi!” Lực chú ý của đại năng to lớn cao ngạo hướng về trên người Bạch Đông Lâm, cẩn thận nhìn, trong lòng lập tức kinh ngạc, không khỏi hiện lên vẻ thích người tài năng.
“Tiểu tử, nguy cơ chiến trường trải rộng, ngươi độc hành một mình quá nguy hiểm. Có bao giờ nghĩ đến việc gia nhập đội quân chưa? Đi cùng ta được chứ? Ta chính là một phần của tọa hạ lãnh chủ Kim Tranh, ngươi đi theo bộ đội bọn ta, đương nhiên sẽ an toàn hơn rất nhiều, hơn nữa còn có nhiều trận chiến không hồi kết!”
Lãnh chủ Kim Tranh quả thật rất mạnh mẽ, đây dường như là quân hàm đỉnh phong của tu sĩ tung hoành chiến trường, mỗi một người ít nhất đều là cường giả Phong Đế!
Nhưng Bạch Đông Lâm có mục tiêu của riêng mình, người nhiều tai mắt nhiều hành động bất tiện, hơn nữa hắn tự tin dựa vào bản thân cũng có thể đạt được thứ mình muốn, không cần dựa vào người khác.
“Xin lỗi! Đa tạ ý tốt của lãnh chủ đại nhân, vãn bối một thân một mình đã quen rồi, thật sự là…”
Đại năng to lớn cao ngạo khẽ gật đầu, vốn không tức giận, lại hiểu rõ quyết định của Bạch Đông Lâm, chẳng phải trước kia hắn ta cũng như vậy sao?
“Vậy thì thôi, nếu như ngươi thay đổi chủ ý, thì có thể liên hệ cho ta bất cứ lúc nào!”
Dấu ấn Chiến Hồn phiêu lạc chút hào quang, Đại năng to lớn để lại phương thức liên lạc ở trong Chiến Hồn của Bạch Đông Lâm, sau đó dưới chân hiện lên trận đồ rất lớn, trong nháy mắt không biết lại bị truyền tống đến nơi nào.
Đến nhanh đi cũng nhanh, hùng hùng hổ hổ, xem ra còn có trận đại chiến đang đợi đại năng này.
Bạch Đông Lâm giương mắt nhìn lướt qua hư không một vòng, phát hiện không bỏ sót lại gì, lập tức cất bước vào hư không, rời xa nơi này, biến mất theo giới phùng, nơi này đã không còn tác dụng với hắn.
Hắn cũng không vội đi săn giết ngoại tộc, mà tùy ý tìm một đại lục bị tàn phá, xâm nhập xuống địa tâm, phất tay bố trí trận pháp ngăn cách.
Bia đá đen nhánh cắn nuốt quái dị có thể sẽ phản kháng hắn giống như lần trước, trước khi săn giết ngoại tộc, vẫn là nên nắm chút lợi ích này vào trong tay rồi hẵng nói.
Hắn khoanh chân ngồi sâu trong lòng đất, hai mắt Bạch Đông Lâm nhắm nghiền, toàn bộ ý niệm đã chìm vào trong Thần Hồn.
Quân hàm, Trấn Thủ ngũ tinh, chỉ là giải quyết quái dị đã trực tiếp khiến hắn từ tam tinh đỉnh phong lên đến ngũ tinh, vượt qua một cấp, càng đến hậu kỳ càng khó thăng cấp quân hàm.
Điểm cống hiến của Nhân tộc, hai trăm mười bảy vạn.
Thanh Linh khí, bốn viên cầu màu xanh tím giống như thực chất, đây chính là lần đầu tiên hắn hành động, vắt khô toàn bộ thu hoạch thu được từ một khe hở giới phùng, quả thực phong phú!
“Đến rồi!”
Sau ba ngày yên lặng, cuối cùng bia đá đen nhánh cũng bắt đầu có dị biến, một luồng chấn động quen thuộc lan tràn ra, chậm rãi bao phủ Bạch Đông Lâm.
“Đây là… Luyện Hồn Thiên!”
Tác dụng chủ yếu nhất của bia đá đen nhánh chính là mang theo “Mười hai vạn chín ngàn sáu trăm Linh Khiếu Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh”, có thể giúp hắn lĩnh ngộ môn công pháp nghịch thiên này.
Nhưng chân kinh này thật sự quá tối nghĩa, nội dung vô tận giống như sương mù, hắn hoàn toàn nhìn không rõ, chỉ có chút mò mẫm lĩnh ngộ được.
Hiện giờ Luyện Hồn Thiên quan trọng này trở nên vô cùng rõ ràng, vô số nội dung huyền ảo nổi lên trong lòng.
Trong lòng khẽ động, Vô Vi phương xa tự diệt, tam hồn hợp nhất, vung tay lên, lơ lửng bên trong Thần Hồn, bốn viên cầu xanh tím do vô số Thanh Linh khí ngưng kết mà thành bị nuốt vào trong bụng.
Cảm giác hiểu rõ hiện lên trong lòng.
Bia đá đen nhánh nuốt chửng đứa bé vô diện quái dị chỉ là một cơ hội, nuốt chửng nội tình của khối lập phương lục sắc xuống đáy, Thần Hồn cực hạn vượt qua Thần Nguyên của hắn, có thành quả nghiên cứu “Tư Duy Dược Thiên”, Nhất Khí Hóa Tam Thanh…
Tất cả của tất cả dung hợp lại với nhau mới bài trừ sương mù của Luyện Hồn Thiên, vô cùng ảo diệu, lúc này mới hiện rõ trước mặt hắn.
Không chút do dự nuốt lấy Thanh Linh khí, ngộ tính điên cuồng kéo lên, từng luồng ký hiệu sáng chói vây quanh Thần Hồn bay múa.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh, vô tình, hữu tình…
Tương Lai Phật, Hiện Tại Phật, Quá Khứ Phật…
Trước giờ tấm bia đá đen nhánh chưa từng trong lúc liên tục rung lắc dữ dội tan chảy thành chất lỏng sền sệt.
Chất lỏng u quang lấp lánh chảy xuôi lan rộng ra Thần Hải, ngưng tụ thành vô số ký tự huyền ảo bao vây cả người Bạch Đông Lâm, hắc quang óng ánh chợt lóe, lập tức trốn vào thời không biến mất không rõ.
Bạch Đông Lâm lâm vào trạng thái huyền diệu kì dị, mất đi toàn bộ nhận thức về thế giới bên ngoài, ý chí mơ hồ, dạo chơi trong hải dương Đại Đạo thâm thúy vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận