Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2073 - Người nắm giữ nguyên điểm (2)

Quỷ dị như thế, hoàn toàn đi ngược với logic, nhưng nếu là móc nối với sức mạnh logic của bạch quang, vậy hoàn toàn nói thông suốt rồi.
Nguyên điểm chính là bản thân của logic, vặn vẹo logic, bóp méo logic, vi phạm logic...
Bản chất của lam tinh chính là thực thể bạch quang sau khi bị phân hoá vô hạn, hình thức tồn tại bị logic bao phủ, đồng thời có sẵn đặc tính cơ bản không thể xóa nhòa.
Nguyên điểm sẽ không bị sức mạnh thường quy ma diệt, nó gần như vô địch, cho dù chư thiên mất đi, nó cũng sẽ một lần nữa xuất hiện trong chư thiên mới dựng dục ra, bạch quang của chư thiên dựng dục kia chợt lóe qua, chính là hình thái của nguyên điểm sau khi quay về logic bạch quang.
Có liên quan đến điểm này, cho tới nay đều bị những người siêu thoát coi là kỳ tích không thể lý giải, đều quy nguyên do về trên người chủ nguyên điểm, cho rằng là vị tiền bối này quá mức nghịch thiên, thực tế phải quy kết cho sự lớn mạnh của bạch quang.
Trước mắt đã biết nguyên điểm duy nhất bị ma diệt hoàn toàn, chính là lam tinh cố hương của Bạch Đông Lâm, sự ngã xuống của nó là giao phong của thần quang bảy màu và bạch quang, hai vị này mới là ngọn nguồn của logic, phân lượng logic mà một nguyên điểm có sẵn quá ít, bị lan rộng đến sự chôn vùi cũng trong tình lý.
“Nguyên điểm, Tuyền Qua Chư Thiên, chư thiên trong cơ thể sáng lập ‘Dựng Thần Chú Ma chân kinh’, lực dòng xoáy...”
Bạch Đông Lâm ôm Tiểu Bạch Nguyên ngủ say trong yên bình, mâu quang lóe ra, vẻ mặt như có suy nghĩ.
“Giữa chúng nó tồn tại liên hệ không thể phân tách, nghĩ đến cái gọi là kế hoạch nguyên điểm, chính là ta dựa vào cơ sở cấu trúc, tiếp tục dựng dục chư thiên, gia tăng lực dòng xoáy, có thể tăng nhanh hiệu suất điều khiển nguyên điểm.”
Hoàn toàn nắm trong tay nguyên điểm, tốc độ này có thể nhanh không thể chậm, nếu chậm một bước, làm cho Nguyên Sơ Hắc Quang thành tựu logic trước, vậy thì sự việc phiền phức rồi, nói không chừng sẽ thất bại trong gang tấc.
Bạch Nguyên cũng đã nhắc nhở, trước khi chưa thành công, không thể gặp lại Nguyên Sơ Hắc Quang, bằng không đối phương sẽ cảm giác được đầu mối nguyên điểm trong cơ thể hắn, kế hoạch nguyên điểm sẽ theo đó bại lộ, tất cả mưu đồ buông trôi theo dòng nước.
Nhưng đừng coi thường trí tuệ của bất kỳ một người siêu thoát nào, đặc biệt là lão quái vật Nguyên Sơ Hắc Quang này, nhìn thoáng qua hiểu rõ toàn cảnh, chẳng qua là thao tác cơ bản.
“Nguyên điểm khuếch tán hiện thế, muốn điều khiển chúng nó, phải giao lưu với ngoại giới, cho nên, chiêu Đóng Băng Thời Gian này sẽ vô dụng.”
“Thi chạy với thời gian, đồng thời, hy vọng đám người Hoang Thiên đế có thể tận lực kéo dài một chút vậy.”
Lúc này Bạch Đông Lâm cũng cảm nhận được một tia cấp bách, hắn chưa từng lo lắng quá nhiều cho an nguy của người siêu thoát Nhân tộc, chuyện tinh tế cỡ như cắn nuốt hắc quang? Sức mạnh mà Nguyên Sơ Hắc Quang có thể dùng, nhất định không nhiều lắm, thậm chí không thể trực tiếp ra tay.
“Nếu các ngươi chết thì chuyện sau đó, tự ta sẽ ra tay nghịch chuyển mọi thứ.”
Theo mạch suy nghĩ, Bạch Đông Lâm bước ra, rời khỏi mộ giới nguyên điểm đã trở thành hư vô.
“Hửm ~ phụ, phụ thân?”
Tiểu Bạch Nguyên tỉnh lại, dụi mắt, tròng mắt hắc bạch phân minh, trong suốt vô cùng.
Dấu vết ký ức của chủ nguyên điểm đã hoàn toàn tiêu tán, sở dĩ sạch sẽ như thế, là vì để không ảnh hưởng đến ý thức vô cấu của Tiểu Bạch Nguyên, để tránh liên lụy sự phát triển ngày sau của hắn.
“Phụ thân đại nhân, chúng ta sắp đi đâu?”
Tiểu Bạch Nguyên nghi hoặc, trước đó không phải hắn tiến vào vòng xoáy sao? Sao bất tri bất giác đã ngủ quên, ngủ một giấc tỉnh lại bị phụ thân ôm vào trong hư vô, cũng không biết bỏ lỡ cái gì.
“Về nhà, vùng đất Hôi Tịch!”
Không biết có phải đã bị ảnh hưởng của chủ nguyên điểm hy sinh hay không, giọng điệu của Bạch Đông Lâm trở nên dịu dàng rất nhiều, ngày càng thân thiết với Tiểu Bạch Nguyên, càng giống một cặp cha con.
“Nhà? Đó có phải...”
Tiểu Bạch Nguyên nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, theo sau lộ ra vẻ kích động, lúc trước phụ thân từng nói, mẫu thân hắn không chết chỉ ở vùng đất Hôi Tịch.
Bước ra một bước rời khỏi mộ giới, lại bước ra một bước, bóng dáng Bạch Đông Lâm đã xuất hiện ở vùng đất Hôi Tịch.
“Ở đây là nơi bế quan tốt nhất!”
Mọi lực dòng xoáy đều đổ dồn về vùng đất Hôi Tịch, nó là giao hội của hắc bạch Tuyền Qua Chư Thiên, cũng là đầu mối của dòng xoáy.
Là chủ Hôi Tịch, Bạch Đông Lâm nắm trong tay mọi sự vật ở đây, dòng xoáy đều lấy hắn làm trung tâm, nói cách khác, chỉ cần đứng ở nơi này, hắn chính là trung tâm của vô tận Tuyền Qua Chư Thiên.
Nắm trong tay nguyên điểm, ở đây có thể làm ít công to.
“Chư vị, chờ ta.”
“Nguyên Sơ Hắc Quang, ngươi cũng phải cố lên đó!!”
Vùng đất Hôi Tịch, trung tâm đại lục, sừng sững như một ngọn núi khổng lồ có thể sánh ngang với các Chư Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận