Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1024: Lý Văn Hạo

Bên trong không gian Thứ Nguyên, ở trong một tiểu thế giới đổ nát tàn tạ đến cùng cực, mấy chục vị đại năng của nhân tộc đang đứng tụ tập lại một chỗ, tất cả đều nhìn Mục Vương với vẻ mặt nghi ngờ. Vẻ mặt Mục Vương lạnh nhạt, giương mắt liếc nhìn tất cả mọi người, im lặng không nói, hắn không muốn giải thích lại lần thứ hai. Đối với hắn mà nói, những người này cũng không tính là thân thiết, muốn tin hay không thì tuỳ. Dù sao khi tin tức này được lan truyền ra ngoài, cuối cùng tất cả mọi người nhất định sẽ tin tưởng nó, chiến công bị tổn thất cũng đáng đời.
“Hừ! Ta thấy rằng hắn chỉ đang giễu cợt chúng ta, vô vị. Các ngươi muốn đợi thì cứ ở đây đợi đi, tiếp tục ở đây chỉ có lãng phí thời gian mà thôi!”
Một vị đại năng vẻ mặt yếu ớt, hơi thở vô cùng lạnh lẽo, một tia sương đen mờ ảo khẽ uốn lượn quanh thân, hiển nhiên tội nghiệt giết chóc trong cơ thể của người này đã quá nặng, nặng đến mức không thể áp chế được nữa, bởi vậy hành động của hắn mới vội vàng như vậy.
Sau khi nói xong, hắn liền phất tay áo muốn xoay người rời đi. Với thời thời này, hắn thà rằng thành thành thật thật đi tìm cách khác để làm hao mòn tội nghiệt giết chóc của chính mình.
“Đạo hữu, chờ một chút!”
Khoảng không khẽ gợn sóng, một người thiếu niên khắp người mang khí chất thư sinh từ từ bước ra, mặc trường bào, trên tay cầm một cuốn sách, giơ tay muốn ngăn cản vị đại năng đang chuẩn bị rời đi.
“Đạo hữu, tội nghiệt giết chóc trong người của ngươi đã đến bên bờ vực bạo loạn, vậy tại sao không ở đây chờ đợi một lát? Ta tin rằng Mục Vương đạo hữu sẽ không mang chuyện này ra làm trò đùa, nếu chuyện này là giả, một lát nữa ta sẽ giúp ngươi giải trừ tội nghiệt giết chóc, như vậy có được hay không? ”
“Hả? Hóa ra là Lý đại nhân! Thất kính thất kính!”
“Thôi được rồi, nếu như Lý đại nhân đã nói như vậy, ta sẽ đợi thêm một chút nữa.”
Lý Văn Hạo chính là một cường giả của Nho gia, một thân tu vi đã đạt tới cảnh giới Phong Vương đỉnh phong, Hạo Nhiên chính khí cũng có tác dụng thần kỳ đối với việc tiêu diệt tội nghiệt giết chóc, điều này khiến cho vị đại năng kia trong chốc lát không còn xuất hiện ý nghĩ muốn rời đi.
Vút!
Một tấm lệnh bài bay ra ngoài, rơi vào trong tay của Lý Văn Hạo.
“Mục đạo hữu, thứ này có ý nghĩa gì?”
Đôi mắt của Lý Văn Hạo khẽ loé lên một tia sáng, liếc nhìn tấm lệnh bài ở trong tay, cảm ứng được một luồng khí tức không rõ ràng đang nhè nhẹ dao động.
“Lý đại nhân, bên trọng lệnh bài này có toạ độ do Bạch huynh lưu lại, đồng thời nó cũng đã được kích hoạt, các ngươi liền ở đây đợi, ta còn phải đi tìm những người khác…”
“Cáo từ! ”
Mục Vương nói xong, thân hình hoá thành từng đợt lưu quang rồi biến mất. Hắn cũng không biết khi nào Bạch Đông Lâm sẽ xuất hiện, có lẽ ngay lúc này, tại một địa phương nào đó Bạch Đông Lâm đang trợ giúp những người khác thoát khỏi tội nghiệt giết chóc, điều này khó mà nói. Nếu dùng thời gian ở đây để chờ đợi, hắn không bằng nhân lúc này đi tiêu diệt các tiểu thế giới khác, thuận tiện tìm kiếm các vị đại năng khác.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác, lại nhìn về phía Lý Văn Hạo đang rơi vào trầm tư, tất cả bọn họ đều không có lựa chọn rời đi, hiển nhiên đều đang đánh chủ ý lên Hạo Nhiên chính khí.
Một lúc lâu sau, tại thời điểm tất cả mọi người vì chờ đợi quá lâu mà trở nên thiếu kiên nhẫn, một vòng xoáy đỏ tươi chầm chậm xuất hiện trong hư không.
“Cuối cùng thì cũng đến!”
Vẻ mặt ngưng trọng, tất cả mọi ánh mắt đều sáng ngời nhìn chằm chằm về phía lốc xoáy màu đỏ tươi. Cho dù lúc trước trong lòng có bất cứ nghi ngờ gì, thì hiện tại trong mắt của họ dù ít dù nhiều cũng cảm thấy thấy mong chờ.
Bạch Đông Lâm thản nhiên bước ra từ thông đạo, ánh mắt nhìn một vòng xung quanh, trong lòng vui mừng, không tệ không tệ, lại có một lượng lớn năng lượng vào túi.
“Gặp qua các vị đạo hữu, tại hạ là Bạch Đông Lâm, hôm nay đặc biệt xuất hiện ở đây để giúp các vị diệt trừ tội nghiệt giết chóc!”
Là hắn!
Vẻ mặt cảu Lý Văn Hoạ sững sờ, nhận ra được Bạch Đông Lâm, không ngờ tới lại trùng hợp đến vậy, trước đây hai người bọn họ cũng đã gặp qua mặt nhau một lần, sự tò mò trong lòng của hắn đối với Bạch Đông Lâm càng trở nên lớn hơn.
“Tại hạ Lý Văn Hạo, Bạch đạo hữu, dựa theo những lời nói của Mục Vương, ngươi có một năng lực thiên phú đặc biệt có thể tiêu diệt tội nghiệt giết chóc một cách hoàn hảo?”
Lý Văn Hạo chắp tay làm lễ, vẻ mặt ôn hoà, khách khí đến lạ thường.
“Tất nhiên! Tại hạ đây làm sao dám lừa gạt mọi người ở đây?”
Mọi người sau nghi nghe xong liền khẽ gật đầu, trừ khi đây là một kẻ điên không muốn sống nữa, nếu không hành động này tại nhân tộc chắc chắn là đang tự đi tìm chết.
“Được rồi! Đầu tiên hãy để ta đến thử đi, như vậy phải làm phiền Bạch đạo hữu rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận