Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1090: Thực lực cường đại

Muốn tăng nhiệt độ của ngọn lửa lên thì có hai cách, một là tăng mạnh trọng lượng chuyển động của hạt, hai là tăng mạnh vận tốc chuyển động của hạt. Ánh sáng xoay chuyển trong mắt của Bạch Đông Lâm, cảm giác ý chỉ tràn ngập, dưới sự tính toán của siêu tư duy đã gần tính ra được cấu tạo của Thấu Minh Thần Hỏa.
Ngọn lửa là trạng thái plasma, trong vô số hơi nước chứa đựng các loại hạt không thể thấy kia, trọng lượng mỗi một viên đạt tới gần ngàn tỷ tấn, tốc độ chuyển động bằng 10000 lần tốc độ ánh sáng!
Những thứ đó cấu thành bản chất của Thấu Minh Thần Hỏa.
Thử nghĩ một chút, vô cùng vô tận, hạt có trọng lượng ngàn tỷ tấn lấy 10000 lần vận tốc ánh sáng điên cuồng chuyển động, đám hạt bạo ngược đó ngưng kết thành một ngọn lửa, vậy uy năng của nó sẽ đáng sợ đến cỡ nào!
Cũng khó trách thi hài Thần Ma bị mất đi quyền khống chế ý chí sẽ không chịu được một kích như vậy, cho dù là Thần Ma sống sờ sờ chắc cũng không khiêng nổi ngọn lửa này.
Dưới thần uy của đỉnh Càn Khôn, Chúa Tể Chư Thần rất nhanh đã luyện hóa thi hài Thần Ma, bên trong chiếc vạc đồng khổng lồ, hai tầng dung dịch lơ lửng có ranh giới rõ ràng, phía dưới là màu ám kim, phía trên là màu kim hồng.
“Ngưng!”
Vẻ mặt của Chúa Tể Chư Thần đanh lại, hai tay véo pháp quyết, chất lỏng ám kim chảy từ trong vạc ra, dưới sự lôi kéo mạnh mẽ của sức mạnh tạo hóa, nháy mắt hội tụ thành một bia đá ám kim vô cùng khổng lồ.
Tượng đài Diệt Thần đã vứt bỏ cái bệ vuông vức dày nặng, chủ thể cao 99 năm ánh sáng, bốn phía đỉnh thu nhỏ lại thành góc nhọn, toàn bộ là một màu ám kim dày nặng và uy nghiêm.
“Trung tâm chiến võng! Trợ giúp ta một tay!”
Keng!
Hư không chấn động, một loại dao động không biết từ đầu buông xuống, chất lỏng được luyện hóa từ máu của Thần Ma bị dẫn động, chậm rãi chảy xuôi xuống, bao phủ tượng đài Diệt Thần, một đám tên màu kim hồng bắt đầu nhanh chóng khắc lên trên bia thể.
Mỗi một chiến sĩ Nhân tộc chết trận đều được bảo tồn tin tức bên trong cơ sở dữ liệu của chiến võng, tích lũy vô tận năm tháng. Có vô số Nhân tộc đã hy sinh trên chiến trường Chư Thần, cũng chỉ có chiến võng dưới sự phụ trợ của dấu ấn chiến hồn, không hề để sót ghi nhớ lại mỗi một chiến sĩ Nhân tộc đã hy sinh.
Vô cùng vô tận tên, tất nhiên có vô số lặp lại, nhưng Bạch Đông Lâm ngắm nhìn những cái tên màu kim hồng kia, cảm giác được một tia hơi thở thần hồn, một chút dao động của ý chí. Cẩn thận cảm giác lại, có một thân ảnh uy nghiêm dần hiện lên vô cùng rõ ràng ở trong tim.
Trong lòng hiểu rõ, sau lưng những cái tên đó, những chiến sĩ đã hy sinh với vô tận năm tháng, tất cả mọi thứ đều bị chiến võng ghi nhớ lại……
Nhân tộc cao tầng rất có tâm.
Thật lâu sau, chất lỏng kim hồng đã tiêu hao xong, phía trên bia thể cao 99 năm ánh sáng đã khắc đầy văn tự rất nhỏ, rậm rạp, không biết bao nhiêu.
Chúa Tể Chư Thần giơ kiếm lên, phía trên cái bệ to rộng, mấy chữ to khắc thật sâu hiện lên trước mắt.
“Ghi nhớ vĩnh hằng! Nhân tộc anh linh!”
“Hy sinh lừng lẫy trên chiến trường Chư Thần…… Chiến sĩ Nhân tộc!”
Một con số dài vô tận, cực kỳ chói mắt làm cho Bạch Đông Lâm nhìn thấy không khỏi nhíu mày, đây là một con số cực kỳ khổng lồ, thương vong như vậy, cho dù được tích lũy vô tận năm tháng cũng khiến người không thể hít thở nổi!
“Bi ai!”
“Ai! Ai! Ai!”
Bao gồm cả lão tổ, vô số tu sĩ Nhân tộc đều hướng đến tượng đài Diệt Thần khom người.
Thiên địa như cảm giác được khóc từng trận, vô số đóa hoa tuyết trắng bay xuống, nhẹ nhàng lướt qua tượng đài Diệt Thần.
Tượng đài Diệt Thần, đứng vĩnh hằng phía trên chiến trường Chư Thần, cũng vĩnh viễn đứng sừng sững trong lòng mỗi Nhân tộc.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm hơi hoảng hốt, giống như nhìn thấy vô số thân ảnh hiện lên ở trên tượng đài, tất cả mang theo nụ cười vui sướng……
Cũng cảm giác được tín niệm và ý chí kiên định của vô số Nhân tộc ở đây.
…...
Không có lễ kỷ niệm.
Theo lời của đám lão tổ, trước khi chưa hoàn toàn tiêu diệt tất cả Dị tộc, không đánh phục loài chim bay, Lân Giáp Yêu tộc sẽ không có tư cách tổ chức lễ kỷ niệm.
Lễ kỷ niệm sẽ tạm gác lại vào ngày Nhân tộc chiến thắng!
Bạch Đông Lâm từ biệt mọi người, không mượn dùng công năng Hoàn Vũ Truyền Tống Ti của vòng tay Cực Đạo, trực tiếp mở ra thông đạo Duy Độ, trong nháy mắt đã về đến phía trên núi Ngọc Kinh.
Bây giờ hắn đã không cần phải che che giấu giấu, thực lực cường đại cho hắn sự tin tưởng có thể đối mặt với bất cứ nguy cơ nào.
Không kinh động bất cứ ai, Bạch Đông Lâm ngồi khoanh chân ở bên trong Tử Trúc Cư, chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu tổng kết chuyến đi này.
“Thì ra trong khoảng thời gian này Duy Nhất Chân Giới đã xảy ra nhiều chuyện như vậy? Loại bỏ Yêu tộc, di chuyển Nhân tộc, bút tích rất lớn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận