Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1235: Sư tỷ rất quan trọng

Nhưng Mẫu Hà đến tột cùng là tồn tại như thế nào, có bộ dáng gì, căn bản không thể nào biết được, chứ đừng nói đến tiến vào Mẫu Hà vớt chân linh.
"Ai, thế giới này rất lớn, tràn đầy bí ẩn không biết, một ít đồ vật tồn tại không ai biết cũng là chuyện bình thường."
Kiếm Si khẽ thở dài, sau đó lấy bầu rượu rót đầy cho Bạch Kiếm Ca, chính mình cũng nâng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, ánh mắt trống trải, tiếp tục mở miệng nói: "Mẫu Hà rất vĩ đại, cũng rất thần bí, mà Nhân Tộc chúng ta không thiếu nhất chính là lòng tò mò thăm dò."
"Từ tháng vô tận đến nay, nghiên cứu về Mẫu Hà và chân linh chưa bao giờ dừng lại, cũng đạt được một số thành tựu. Mà vớt thi thể người từ Mẫu Hà chính là một trong những thành tựu này, là một đám vô cùng bí ẩn.”
“Điều kiện tuyển chọn đệ tử truyền thừa của bọn họ cực kỳ hà khắc, cơ bản nhất chính là phải có thân thể luân hồi và linh hồn không ngủ. Đây là yêu cầu cơ bản nhất, một thời đại cũng khó tìm được mấy người, mà Ma La chính là một trong số đó.”
"Đồ vật tinh vi đến đâu cũng có thể có sơ hở, mà người vớt thi thể chính là sơ hở của Mẫu Hà. Bọn họ có thể ra vào trong Mẫu Hà mà không bị Mẫu Hà phát hiện, Ma La chính là như thế. Luân Hồi đối với hắn mà nói giống như uống nước, hắn cũng bằng vào năng lực này nên không biết đạt được bao nhiêu tri thức bí ẩn, là một tên giảo hoạt vô cùng đáng sợ!”
Vẻ mặt Kiếm Si rầu rĩ, lão nghĩ không ra, vì sao năng lực mạnh mẽ nghịch thiên như vậy, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện trên người tên tà ác Ma La này, thật sự là ông trời không có mắt. Lão rót đầy chén rượu, lại uống một hơi cạn sạch.
"Kiếm Ca, sư tỷ của ngươi rất quang trọng với ngươi phải không? Cam nguyện đi theo lão phu mạo hiểm, thật sự là làm khó ngươi.”
Bạch Kiếm Ca nghe vậy thì vẻ mặt sửng sốt, đưa tay lướt qua bình gốm trong ngực, cảm giác được hơi thở yếu ớt quen thuộc kia, trong lòng ấm áp, ánh mắt sắc bén cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
"Đúng vậy, sư tỷ rất quan trọng, rất quan trọng, vì cứu ta nên nàng mới lưu lạc đến đây. Là ta nợ nàng, chỉ cần có thể cứu nàng, cho dù muốn mạng của Bạch Kiếm Ca ta thì như thế nào?"
Chân linh của sư tỷ hắn ta bị thương nghiêm trọng, tỷ lệ có thể luân hồi thành công cũng rất nhỏ, càng không cần phải nói đến thức tỉnh ký ức kiếp trước. Chỉ sợ vừa vào Mẫu Hà sẽ giống như thân nhân của Kiếm Si tiền bối, vĩnh viễn chìm sâu trong Mẫu Hà.
Lần trước nghe nói chuyện giữa Ma La và Kiếm Si, hắn ta mới biết trên thế giới còn có loại tồn tại vớt thi thể người ở Mẫu Hà này, mặc dù có Ma La ra tay trợ giúp, khẳng định có thể khiến cho sư tỷ trở lại Luân Hồi, sống thêm một đời nữa.
Cho nên, hắn ta không từ bỏ gia nhập kế hoạch này, đến Tĩnh Tịch Diệt Giới trộm Tịch Diệt Ma Kiếm.
"Ha ha ha, hai chúng ta thật đúng là người lưu lạc cùng trời cuối đất. Rõ ràng hận cẩu tặc Ma La này, lại không thể không chịu sự khống chế của hắn, thật sự là..."
“Không nói nữa, không nói nữa, đến đây, uống rượu uống rượu!”
Kiếm Si bỏ qua suy nghĩ không tốt trong lòng, uống từng chén rượu mạnh vào bụng, sát ý trong mắt càng lúc càng sắc bén.
Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, lần này lão đều phải chặt đứt Ma La, hy vọng của lão nằm ở Tịch Diệt Ma Kiếm, không ai hiểu rõ kiếm này hơn lão, cho dù trả giá hết thảy cũng phải chém tên ác tặc Ma La này.
Bạch Kiếm Ca uống rượu mạnh vào bụng, mùi rượu trong nháy mắt bốc hơi, đây là thói quen của hắn ta, người dùng kiếm lúc nào cũng phải suy trì sự thanh tỉnh.
Sâu trong thần hồn, kiếm ngư bay tới bay lui quanh chân linh, tăng lên theo kiếm đạo của hắn ta, trở nên càng lúc càng sinh động.
Hắn ta cũng không biết kiếm ngư tự nhiên sinh ra này đến tột cùng là cái gì, chỉ hiểu được, chỉ cần kích hoạt nó, sẽ bộc phát ra sát chiêu khủng bố.
Trong bóng tối, hắn ta thậm chí có loại cảm giác, ở bốn địa phương vô cùng xa xôi, có thứ gì đó đang gọi hắn ta, có tiếng kiếm ngâm, có sát khí vô cùng khủng bố, có thế giới sụp đổ, ảo ảnh thần ma chồng chất thành núi thây biển máu.
"Không biết thúc dục kiếm ngư này có thể chém Ma La hay không..."
...
Keng! Keng!
Tiếng chuông vang lên trên thần sơn màu trắng, ngày tế Kiếm Thánh đã đến.
Vô số dòng người hội tụ trong thành tạo thành một vùng màu xám, lặng ngắt như tờ, không tiếng động nghiêm trang, càng thể hiện lòng thành kính của những tín đồ này.
Bạch Kiếm Ca và Kiếm Si ẩn nấp trong đám người, không ngừng tiếp cận thần sơn, ánh mắt dần dần sắc bén.
Ma La đã lừa gạt Kiếm Si một lần, lần này khẳng định trước tiên phải đưa chân linh vào Luân Hồi mới có thể tiếp tục giao dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận