Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 677: Nhiệm vụ Thiên La

Ngay sau đó không gian Thiên La mở rộng ra, đủ loại kỹ năng Thiên La đều được tăng mạnh, nhất là năng lực tính toán. Nàng ta chỉ dùng một lúc là có thể tìm ra tin tức mà Bạch Đông Lâm cần: “Chủ nhân, ký chủ Thiên La thỏa mãn yêu cầu của ngày, tổng cộng có mười bảy người, như sau.”
“Lạc Phi Vũ, nam, ba trăm hai mươi bảy tuổi. Tu vi: Pháp Tướng đại viên mãn, còn là thiếu trang chủ của tiên trang Phi Tiên. Tam thúc công của hắn ta nhậm chức tại Tinh Hải Tư của Thần Đình, biệt danh, Tham Lang.”
“Hồng Tụ, nữ, hai mươi chín tuổi. Tu vi: Pháp Tướng nhất trọng thiên, đệ tử chân truyền của Thái Thượng trưởng lão Hoa Hương Cốc. Bà cố tổ của nàng ta làm việc ở Mệnh Các của Thần Đình…”
“...”
“Tham Tửu, nam, hai trăm sáu mươi mốt tuổi. Tu vi: Pháp Tướng cửu trọng thiên, thiếu cung chủ của Lạc Hà Cung. Ông cố tổ của hắn giữ chức ở Tra Xét Tư của Thần Đình, Phó tư trưởng thứ mười một…”
“Dừng! Tham Tửu này bây giờ đang ở đâu? Cần bao nhiêu thời gian có thể đến Thần Đình?”
Bạch Đông Lâm giơ tay cắt ngang báo cáo của Thiên La. So với việc liên hệ các bộ môn khác rồi mới chuyển đến Tra Xét Tư, thì tất nhiên trực tiếp giao cho họ là tốt nhất. Ai biết quy trình vận hành giữa các bộ môn của Thần Đình ra sao, nhỡ đâu quá rườm rà đến lúc đó hoa kim châm cũng lạnh rồi.
“Chủ nhân, hiện tại Tham Tửu này đang thám hiểm trong bí cảnh Tinh Hồng thuộc tinh vực Ô Lan, khoảng cách gần cứ điểm của Thần Đình nhất, chỉ khoảng chín trăm triệu năm ánh sáng.”
Chín trăm triệu năm ánh sáng mà thôi, quả thật không xa. Với các điểm truyền tống của Thần Đình trải rộng khắp các nơi của Duy Nhất chân giới, muốn vượt qua dễ như trở bàn tay.
“Hắn ta muốn thứ gì?”
Muốn nhờ người ta làm chân chạy vặt cho mình, dĩ nhiên phải đưa ra lợi ích khiến người ta động lòng. Hơn nữa, còn phải nghĩ ra một nhiệm vụ thật hoàn hảo để che giấu.
“Chủ nhân, người này rất hứng thú với trận pháp. Rất nhiều trận pháp quý báu sau khi được ngài cải tiến, luôn được các ký chủ trong Thiên La săn đón.”
“Hơn nữa, qua những gì ta phân tích về tính cách của Tham Tửu, người này là kẻ ngay thẳng, liêm chính, ghét ác như thù. Dù không tặng gì, thì ta tin rằng sau khi hắn ta hiểu rõ ngọn nguồn, vẫn sẽ dốc hết sức lực.”
Bạch Đông Lâm nghe vậy bèn nở nụ cười. Hắn thích những ký chủ lòng tràn đầy chính nghĩa nhất. Không tồi, không tồi, con mắt tinh tường, có thể nhìn ra chỗ diệu kỳ của trận pháp hắn cải tiến.
“Được rồi, chọn hắn ta đi! Ngươi xem rồi bịa một nhiệm vụ đi, càng khiến nhiệt huyết sôi trào thì càng tốt. Đúng rồi, tặng hắn ta mấy bộ trận pháp, đừng để chúng ta trông rất bủn xỉn.”
Dù sao đều là những kiến thức có thể sử dụng nhiều lần, đối với Bạch Đông Lâm mà nói chẳng có ý nghĩa gì.
Trong mắt hắn, còn không đáng giá bằng một viên linh thạch đâu.
“Tuân mệnh chủ nhân!”
Bên bờ sông Khổ Ải trong bí cảnh Tinh Hồng của tinh vực Ô Lan, thuộc cụm thiên hà Hôi Minh Siêu Giới.
Tham Tửu nằm nghiêng trên mặt đất phủ đầy viên đá màu đỏ thẫm. Một tay giơ bầu rượu lớn lên cao, rót liên tục rượu mạnh màu lam sẫm vào trong miệng.
“Ách! Thoải mái quá!”
Tham Tửu chép miệng, vẻ mặt dư vị, khẽ lắc bầu rượu hồ lô một chút, chỉ còn lại tiếng róc rách của non nửa bình chất lỏng. Một chút tiếc nuối thoáng hiện trong mắt hắn ta, Tham Tửu nuốt nước miếng, thu lại bầu rượu với vẻ lưu luyến.
‘Chít chít chít!’
Trong dòng sông Khổ Ải, một mảnh đỏ thẫm, từng con sóng nhấp nhô kèm theo những tiếng rít chói tai. Đám dị thú với hình thù kỳ dị nhảy ra khỏi nước hết con này đến con khác, rồi hóa thành một ánh sáng bắn về phía Tham Tửu.
Vẻ mặt Tham Tửu không hề thay đổi, làm như không thấy đám dị thú đang tấn công về phía mình! ‘Vút!’ Một ánh chớp màu xanh biếc chợt lướt qua, đám dị thú nhảy nhót nháy mắt biến thành đống than đen rơi trên đất, hóa thành từng đống bột phấn.
Trong hư không, vô số phù văn huyền bí phức tạp thoáng hiện, sau đó biến mất không thấy.
Tham Tửu gối đầu lên hai cánh tay, ngắm nhìn một dải trăng sao trên trời, ánh mắt mơ hồ.
“Thật ảo xoay vần, hư hóa thật, thật hóa hư. Ôi, muốn hiểu rõ là hư hay thật, nói thì dễ nhưng rốt cuộc khí cơ để ta đột phá ở nơi nào chứ?”
Tham Tửu còn trẻ nhưng đã là đạt tới Pháp Tướng cửu trọng thiên, đột phá đại viên mãn chỉ là gần trong gang tấc. Nhưng hắn ta vẫn chưa thỏa mãn, đang tìm kiếm Động Hư cảnh, thiên phú thật sự mạnh đến đáng sợ.
‘Tít tít tít!’
Chiếc nhẫn bạch ngọc treo trên cổ rung lên dữ dội, ánh sáng đỏ lập lòe, cùng lúc đó phát ra tiếng ‘tít tít’ chói tai.
“Hả? Có nhiệm vụ mới hả?”
Ánh mắt Tham Tửu sáng ngời, cách đây không lâu hắn ta nhận được thứ thần kỳ này, rất tò mò. Hắn ta tự nhận rằng chính mình ỷ vào thế lực của gia tộc, đã từng thấy không ít bảo bối. Nhưng đến tận bây giờ, bản thân vẫn chưa nhìn ra chỗ thần kỳ của không gian Thiên La này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận