Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 759: Đi Vạn Long cốc

“Oan uổng!” “Đại nhân có chứng cứ chứng minh tộc của ta thông đồng với địch chứ?”
Hai mắt lão giả giận trừng, cao giọng quát hỏi, như là ẩn chứa ấm ức cực kỳ.
Trong lòng các cao tầng Hải Yêu tộc đều hiểu, đối phương tuyệt đối không có chứng cứ bọn họ thông đồng với địch, bằng không sẽ không phải Chiến Tranh Ti tới, mà là sở Kiểm Soát!
“À, bản Ti trưởng quên cầm theo mấy thứ kia, chờ về lại đốt cho ngươi xem.”
Đệ Thất Ti Trưởng bên trong khoang chính chiến hạm tối đen trút bỏ trường bào, mặc một bộ chiến giáp đen lấp lánh thần quang, đôi mắt thâm thúy thoáng hiện ý cười.
Lão già Hải Yêu này kể chuyện đùa gì thế?
Chứng cứ thông đồng với địch ư?
Chiến Tranh Ti ta còn cần thứ chó má kia à?
“Shh…”
Lão giả nghe vậy thở ra một hơi thật sâu, lông mày run rẩy kịch liệt, trong lòng cũng lạnh lẽo, Không phải lão không biết tác phong làm việc của Chiến Tranh Ti, tuy lo âu bất an, nhưng lúc này trừ bỏ chờ đợi cũng không còn cách nào.
Lão đang đợi lão tổ duy nhất của Hải Yêu tộc tại ‘thiên ngoại thiên’ sau vô số lần liên hệ!
Đệ Thất Ti Trưởng cũng đang đợi, chờ chém đầu lão tổ Hải Yêu. Bằng không sao hắn cần vô nghĩa nhiều như vậy, sớm xông lên xử sạch con mẹ nó rồi!
“Đồng nhi!”
Lão giả rũ mi, tương liên thần hồn giao lưu ý niệm với nam tử to lớn sau lưng.
“Phụ thân đại nhân!”
“Chỉ sợ tộc ta rất khó đào thoát một kiếp hôm nay.”
Nam tử to lớn run lên, vội vàng dùng ý niệm đáp lại: “Không sao đâu phụ thân. Chúng ta còn có lão tổ, bọn họ không dám đụng đến chúng ta!”
“Ôi, nhi tử ngốc, ta đã liên hệ lão tổ vô số lần rồi, đáng tiếc hoàn toàn không nhận được đáp lại. Chỉ sợ… chỉ sợ tình huống của lão tổ lúc này cũng rất không ổn!”
“Nghe kỹ! Nếu lát nữa đánh lên, những cao tầng đại năng như chúng ta chắc chắn đều bị Chiến Tranh Ti nhìn chằm chằm, không có năng lực thoát đi. Nhưng huyết mạch tộc ta tuyệt đối không thể đoạn tuyệt, ngươi mau sắp xếp bên dưới, hợp lực phá vỡ phong ấn, đưa chín tôn nhi thuần huyết của ta rời đi!”
Trầm mặc một lát, nam tử âm trầm hỏi lại: “Vậy lại để bọn họ trốn đi đâu mới được? Rút lui về cứ điểm hư không sao?”
“Không được! Nếu Chiến Tranh Ti ra tay, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cứ điểm khác của tộc ta. Nếu lão phu đoán không sai, lúc này chỉ sợ hơn hai vạn cứ điểm nhánh của tộc ta trải rộng các đại tinh vực đã hóa thành phế tích rồi!”
“Đi Vạn Long cốc!”
“Đây là con đường sống duy nhất của bọn họ. Hừ! Vạn Long cốc lấy tộc ta làm phép thử, nếu lần này bọn họ không giúp chúng ta, những Yêu tộc biển sâu còn lại chắc chắn sinh ra bất mãn. Chẳng sợ chỉ vì trấn an các thế lực còn lại, Vạn Long cốc cũng phải ra tay bảo vệ huyết mạch tộc ta!”
Nam tử nghe vậy ánh mắt thoáng chớp động suy tư, lại không nghĩ ra được cách nào ổn thỏa hơn. Hắn gật đầu.
“Phụ thân đại nhân, nhi tử biết nên làm như thế nào!”
Còn chưa dứt lời, thân ảnh nam tử nhoáng lên, biến mất không thấy, hướng về phía cung điện khổng lồ nội vực.
Lão giả chậm rãi xoay người, quay đầu nhìn ra khoảng không rộng lớn ngoài nội vực phía xa, cảm ứng được vô số khí tức huyết mạch quen thuộc phức tạp, suy sụp thở dài một hơi.
“Kiếp khởi kiếp diệt, lão phu đã sớm đoán được sẽ có ngày hôm nay…”
“Ha hả, nhưng tộc ta có thể lựa chọn sao?”
Dị tộc, Nhân tộc, Yêu tộc…
Ba phương đấu đá nghiền áp, những con kiến hôi như bọn họ còn chẳng thể sống cho qua ngày.
Muốn trách thì trách chọn sai đường, đứng sai đội.
“Vạn Long cốc, Dực Thần cung, giờ các người đã vừa lòng chưa? Thành công thử ra thái độ của Nhân tộc. Quả nhiên, Nhân tộc cường thế như vậy, nội tình cũng…”
“Chỉ sợ đã đủ để một mình chống lại dị tộc đi!”
Lão giả thấp giọng nỉ non, gương mặt già nua tràn ngập nếp gấp tựa khóc tựa cười.
“Lão tổ ơi là lão tổ!”
“Ngài hồ đồ…”
“Mười, chín, tám…”
Trên đỉnh núi, Bạch Đông Lâm đứng chắp tay sau lưng, trong mắt lóe lên ánh sáng. Hắn nhìn chằm chằm vào Hải Yêu Đế Thành phía xa xa, âm thầm đếm ngược.
Ánh đao cắt ngang hư không kia chính là kèn lệnh khai chiến.
“Một!”
Uuuuuuu
Tiếng minh đao xa xăm không biết từ đâu vọng lại khiến lòng người hoàn toàn rét lạnh.
Răng rắc!
Chiến hạm đang phong cấm, trấn áp hư không đột nhiên bị một ánh đao đỏ rực cắt ngang. Trong khe hở không gian thứ nguyên xuất hiện một bóng đen khổng lồ.
Rầm rầm!
Bóng đen xuyên qua lớp phong ấn của chiến hạm, nhưng tốc độ, khí thế lại không hề suy giảm, tàn nhẫn nện xuống lồng sáng phòng ngự của Hải Yêu Đế Thành.
Răng rắc răng rắc!
Lồng sáng phòng ngự vốn đã chằng chịt vết rạn lập tức vỡ nát, hoá thành vô số điểm sáng tiêu tán trong không trung. Bóng đen khổng lồ ập xuống, phá huỷ vô số công trình kiến trúc ở ngoài vực. Nó tạo ra một hố sâu rộng đến cả trăm dặm, phạm vi lan tận đến phía dưới tường thành nội vực thì mới chịu dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận