Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1138: Chân thật tuyệt đối

Cũng may đã ngừng bí thuật Cực Tẫn Thăng Hoa lại trước, nếu không vữa nãy đã phá vỡ giới hạn của Bất Tử Bất Diệt, nhanh chóng bị thiêu chết.
“Đúng lúc nhân cơ hội này đột phá cảnh giới thứ sáu của ý chí!”
Tu sĩ bình thường chỉ cần dính phải ngọn lửa khủng bố này một lúc là sẽ bị thiêu chết, hoàn toàn không có cách nào để đối phó, Bạch Đông Lâm lại không sợ, năng lực khôi phục của Bất Tử Bất Diệt đủ để cân bằng tốc độ đốt cháy này.
Hơn nữa ngọn lửa này khác với thứ mà bình thường hắn hay đốt, tuy rằng không thể khiến thiêu đốt quang huy tăng cường thực lực, nhưng lại đi kèm theo một đặc tính khác, rèn luyện!
Sau mỗi lần Tam Quang bị đốt cháy rồi khôi phục lại thì nó sẽ trở nên thuần khiết hơn, giống như thể tạp chất trong đó bị đốt cháy, đặc biệt là ý chí đang bên bờ đột phá của hắn, cảm nhận càng rõ ràng hơn.
Cảnh giới thứ năm của ý chí là “hiện thực vặn vẹo”, chỉ cần ý chí đủ mạnh là có thể ảnh hướng đến nhận thức của thực tại làm xáo trộn mọi thứ trên đời, nói cho dễ hiểu là ảnh hưởng đến nhận thức của sinh linh. Bóp méo ý chí của vạn vật, ví dụ như dùng một ngọn lửa để đốt cháy một tờ giấy, có thể dùng ý chí để bóp méo ý chí của tờ giấy, khiến nó cho rằng ngọn lửa này lạnh như băng tuyết, như vậy nó sẽ không bị đốt cháy mà ngược lại sẽ bị đóng băng.
Cảnh giới thứ sáu của ý chí là “chân thật tuyệt đối”, đây là lột xác thăng hoa của ý chí, ý chí mang hái niệm hư ảo sẽ hóa thành vật chất chân thật với đủ loại uy năng cường đại.
Ý chí là một loại lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, đến cả nhân vật cường đại như ngư ông cũng cực kỳ coi trọng nó.
Theo tình huống bình thường tu sĩ phải đột phá đến cảnh giới thứ chín mới có thể đốt cháy được ngọn lửa ý chí, mà Bạch Đông Lâm vừa mới bắt đầu độ kiếp đã nhanh chóng đột phá cảnh giới thứ sáu, đúng là nghịch thiên.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được độ biến thái của kiếp Thần Ma này, dùng kiểu ngọn lửa đáng sợ này để đốt cháy người độ kiếp, nếu không phải có Bất Tử Bất Diệt thì hắn không thể nào vượt qua được, chắc chắn phải chết.
“Ý chí duy tâm, ý chí phục tùng ta.”
“Vạn sự vạn vật, tồn tại vì ý chí!”
Bạch Đông Lâm nhỏ bé như phân tử, thân hình bị thần chưởng tư duy tiếp quản, hết lần này đến lần khác tránh né đòn tấn công của Phong Đế đại năng một cách mọi hiểm mà lại hoàn hảo.
Tất cả mọi ý niệm đều được đắm chìm trong ý chí chi quang, cảm nhận được ngọn lửa cháy hừng hực, lột xác kiên định bất di bất dịch, quang huy không hình không chất, trong vô số lần sinh ra tiêu tan rồi luân hồi, dần dần hóa thành chân thật.
“Thành rồi! Cảnh giới thứ sáu, chân thật tuyệt đối!”
Ong ——
Ý niệm vừa động, ý chí quang huy lập tức biến thành một con hung thú hỗn độn tên là Thao Thiết, miệng rộng nuốt chửng, ngọn lửa khủng bố màu vàng xán lạn nhanh chóng bị hút vào trong bụng, quét sạch đến không còn gì.
Ầm ầm ầm!
Ngọn lửa ba màu chậm chạp không lấy được công trạng, thậm chí còn bị quét sạch, kiếp vân lập tức trở nên điên cuồng, càng cuồng bạo hơn, quay cuồng sôi trào, đủ loại công kích điên cuồng rơi xuống, kiếp vân tử sắc toả ra ánh sáng trăm vạn năm, màu săc càng ngày càng đậm hơn.
“Kiếp nạn thứ mười, sắp kết thúc……”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi lóe lên, biểu cảm càng lạnh lùng hơn, hắn biết lúc này có rất nhiều cường giả Yêu tộc đang đứng bên ngoài kiếp vân chờ, chờ kiếp Thần Ma kết thúc sẽ bắt hắn lại.
Hắn cũng đang đợi, chờ đợi uy năng của kiếp vân này lên đến cực hạn.
Coong ——
Bên trong kiếp vân tử sắc thứ mười, đột nhiên vang vọng một tiếng đao ngâm trong trẻo, một ánh đao không có điểm cuối, rất to lớn xuất hiện, ánh sáng tím sâu thẳm, lạnh lẽo đến cực hạn.
“Trảm đạo!”
Người thấy ánh đao màu tím này, trong lòng đồng thời vang vọng giống như Thiên Doãn đạo âm, vẻ mặt hoảng sợ vội vàng nhắm hai mắt lại che chắn cảm giác, nhưng cho dù có thi triển bất cứ chiêu nào, thậm chí còn chém tới ký ức mới nãy, ánh đao đáng sợ kia vẫn lơ lửng trên không trung.
“Hừ! Muốn trảm đạo của ta? Ngươi có thể thử xem!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm chứa đựng ý cười lạnh, đạo của hắn tồn tại hay tan biến đều do ý chí của hắn quyết định.
Không có ta thì không có đạo, chỉ có ta thì đạo mới tồn tại.
Đạo của hắn, sao có thể bị một kiếp vân chém chết?
“Đến đây đi!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm cuồng nhiệt, không lùi mà còn tiến tới, đối mặt với ánh đao màu tím đang chém vụt xuống, trong mắt hắn thứ này cực lớn mà lại cực nhỏ, không thật không ảo, xen vào giữa có và không, người không có đạo tâm thậm chí còn không thể nhìn thấy ánh đao đến đây.
Nó sinh ra để trảm đạo, người không có đạo không thể nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận