Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 375: Rời khỏi binh giới (2)

Mà tri thức hắn đã có, trong mắt hắn lại là thứ rẻ mạt, là thứ có thể chia sẻ thoải mái. Riêng về việc này, trái lại thánh tông cực kỳ hợp khẩu vị của hắn. Bất kể là Thư Sơn hay là Bia Giới, tất cả đều thể hiện chí lớn ngất trời của thánh tông. Đó là việc không phải bất kỳ thế lực nào cũng làm được!
Vậy nên bất kể là truyền cho Thần Vô Khuyết âm dương thái cực đồ hay là phóng xuất mười bộ chiến trận hoàn chỉnh, hắn đều thấy tất cả là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Hắn giống như một tên tra nam vậy, đã đạt được rồi sẽ không quý trọng, lại bị quấy phá bởi tư tưởng của Lam Tinh, hoàn toàn không có tư tưởng cổ hủ của mình mình quý, tri thức vốn dĩ chính là để chia sẻ!
Chỉ khi có nhiều người sở hữu tri thức hơn nữa, có được trí tuệ, tiếp xúc với lý niệm khác nhau, mới có thể thúc đẩy văn minh tiến bộ.
Nếu có thể tìm ra được một người bất tử bất diệt nữa, thậm chí hắn sẽ sẵn lòng dốc túi truyền lại ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’. Càng có nhiều người cùng nhau tu luyện, tự nhiên có thể dễ dàng hiểu được tinh hoa của chân kinh hơn.
Tiếc thay, hẳn là người bất tử bất diệt cũng chỉ có chính hắn, bộ chân kinh này cứ như đo thân rồi làm theo yêu cầu của hắn vậy, còn những người khác, ngay cả mở cửa ải linh khiếu cũng không chịu nổi!
Bây giờ chuyện đã xong, trái lại nên rời khỏi thế giới gần sụp đổ này rồi.
Bạch Đông Lâm đứng dậy, sải một bước ra khỏi biển nham thạch nóng chảy vàng rực. Ngay lập tức, da, máu, thịt trên người hắn phục hồi lại nguyên dạng, một ánh đỏ lóe lên, hắc bào bao phủ toàn thân hắn.
Hắn sải ra mấy bước, chạy về phía trung tâm chiến trường.
Bạch Đông Lâm sải mấy bước đã đi tới bên cạnh Bạch Tiểu Tiểu, nhìn thoáng qua trung tâm chiến trường một cái.
Mười bộ trận đồ chiến trận huyền ảo màu sắc khác nhau trên hư không, lấp lánh ánh sáng chói mắt, ngưng kết thành đường nét từ vô số ký hiệu phức tạp, từ từ vận chuyển theo những quỹ đạo khác nhau.
Khu vực rộng lớn này đã bị đệ tử thánh tông bày rất nhiều trận pháp, ngăn cách thế giới bên ngoài.
Chuyện này trái lại không phải là để phòng ngừa những đệ tử khác, mà là vì ban nãy bọn họ đánh nhau quá khốc liệt, lúc này thỉnh thoảng hay có mảnh vỡ ngôi sao rơi xuống, đại địa tan vỡ, bày trận pháp cũng là để hoàn cảnh khốc liệt không ảnh hưởng đến tiến độ cảm ngộ của bọn họ.
Các đệ tử đều ngồi xếp bằng trên bình nguyên tăm tối, thậm chí trong đó còn có không ít đệ tử đi vào thế giới hoang tàn thông qua tỷ thí.
Chỉ cần là người của thánh tông, bọn Cổ Minh, Huyết Thần Tử sẽ không xua đuổi. Cảm ngộ được bao nhiêu truyền thừa đều dựa vào bản lĩnh cá nhân, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến bọn họ.
Càng có nhiều người cảm ngộ thì càng có thể có nhiều thứ để truyền thừa về lại thánh tông hơn. Đối với bọn họ mà nói, quyền lợi của tông môn là cao hơn tất cả.
‘Ong, ong!’
Tử Triệu ở sau lưng Bạch Tiểu Tiểu cảm nhận được hơi thở của Bạch Đông Lâm thì phát ra một tràng âm thanh vù vù, nhảy nhót. Nó bay lên trời, nhanh chóng xoay tròn xung quanh hắn, sau đó chủ động bay vào trong huyết hải.
Thần hồn Vô Vi trả lại quyền khống chế thân thể cho Bạch Tiểu Tiểu, vừa sải bước ra khỏi Thần Hải của Bạch Tiểu Tiểu, đứng ở bên cạnh Bạch Đông Lâm với biểu cảm lạnh nhạt, bia Tiêm Giác kim hồng ở bên tai, quấn quanh tóc mai dài rung lên nhè nhẹ, tỏa ra hào quang hai màu đỏ, vàng.
“Đại ca!”
“Đại ca, Tiểu Tử nhớ ca lắm! Vẫn là ở bên cạnh đại ca có cảm giác an toàn, xem xem bây giờ còn có ai dám đuổi giết chúng ta nữa!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý cười. Trong khoảng thời gian này, hắn đã nhìn thấy tất cả nỗ lực của hai tiểu gia hoả này, tính lười nhác cũng được kiềm chế lại không ít, vậy nên hắn mở miệng nói:
“Biểu hiện lần này của các ngươi rất tốt! Đợi ra khỏi thế giới hoang tàn này rồi, các ngươi cứ đợi tạm ở bên ngoài đi!”
“Ha ha! Tốt quá đi mất!” Bạch Tiểu Tiểu và Tiểu Tử nghe vậy lập tức reo lên. Chúng nó chịu cay đắng, khổ sở lâu như vậy, cuối cùng cũng cảm động đại ca rồi!
Bạch Đông Lâm hơi động ý niệm một chút, thu hai tiểu gia hoả vào trong Tử Triệu. Khi truyền tống, cái vòng tay này có thể mang theo sinh mệnh sủng vật một cách hoàn chỉnh không thì hắn vẫn chưa rõ ràng lắm, vẫn là bỏ tất cả chúng nó vào trong thế giới Bản Nguyên của Tử Triệu là tốt nhất.
Thần hồn Vô Vi gật đầu, vừa sải bước đã trở về trong Thần Hải Bạch Đông Lâm, ngồi xếp bằng trên bia đá vĩ đại đen như mực, hợp với Chí Ác, Chí Thiện, tạo thành trận thế tam tài.
Biểu cảm của Bạch Đông Lâm đột nhiên hơi sững sờ, ba luồng thần hồn bên trong Thần Hải đều hướng mắt về phía bia Tiêm Giác kim hồng quấn quanh tóc mai của Vô Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận