Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1113: Trầm mặc

Có thể nói là nó chứng kiến sự sụp đổ của Sở phát triển văn minh đồ sộ này.
Ở trước thời Giới Loạn, khi thí nghiệm phát triển nền văn minh của Nhân tộc chưa sụp đổ, Sở phát triển văn minh cực kì hưng thịnh. Cơ cấu, thế lực như thế cũng không dám giao chiến bởi vì nó có sự trợ thủ đắc lực của Hội Nghị tối cao của Nhân tộc.
Ngươi dám đắc tội với Sở phát triển văn minh hoặc không tuân theo các quy tắc mà nó đặt ra thì ngay lập tức bị quy kết gán tội, nói ngươi làm cản trở phát triển văn minh, làm trở ngại Nhân tộc tiến bộ, phá hoại sự đoàn kết trong Nhân tộc.
Sau khi đếm số tội, một lúc sau, Sở kiểm soát và Sở chiến tranh Quỷ phủ sẽ liên quân, xuất hiện ngay trước sơn môn nhà ngươi.
Không sai. Trước đây, Sở phát triển văn minh thậm chí còn có thể trực tiếp điều hai cơ cấu bạo lực động Sở kiểm soát và Sở chiến tranh Quỷ phủ. Có thể tưởng tượng được quyền thế của nó lớn mạnh đến mức độ nào.
Nhưng mà đến hôm nay, tất cả đều đã thay đổi. Gã khổng lồ hùng mạnh này từ lúc bị mọi người la mắng đến khi không một ai ngó ngàng thì đã hoàn toàn sụp đổ.
"Sở phát triển văn minh này cũng thật tội nghiệt, cũng chỉ là một người bị mang tiếng oan."
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, tự nhiên hiểu được nguyên nhân sâu xa sau đó. Sở phát triển văn minh cho dù lợi hại đi chăng nữa nhưng sau lưng không có sự ủng hộ của mấy người lão Tor thì cũng không có khả năng phách lối đến mức độ này. Cái thế giới này luôn luôn kẻ mạnh là vua, tất cả vẫn là do cảnh giới thứ mười định đoạt.
"Lâm, ngươi dẫn chúng ta đi đi. Một lát nữa ngươi sẽ biết được vì sao chúng ta phải đi tìm Sở phát triển văn minh. Đây chính là một công cuộc vĩ đại đấy!"
"Ngươi là nhân chứng mà cũng là người có kinh nghiệm, thế nào? Có cảm thấy vô cùng vinh hạnh không?"
Đôi mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý cười, những gì hắn nói thật sự là những suy nghĩ chân thành trong lòng mà. Chuyện tâm trí đại tỷ hắn hướng về sự phát triển tuyệt đối không hề gây hại cho Nhân tộc mà chỉ có lợi, một chuyện vô cùng có lãi.
Đây là một sự cống hiến vô cùng to lớn có thể ghi vào sử sách Nhân tộc. Bạch Đông Lâm dự đoán đại tỷ có thể trở thành một giới chủ ' đặc biệt' khác sau hắn.
"Được rồi, được rồi, Sở phát triển văn minh mặc dù cũng nằm trong trung tâm biên giới Thần Đình nhưng gan nó lại nằm ở cụm thiên hà Siêu Giới khác."
"Chúng ta sử dụng cổng trung gian truyền tống khóa giới của nội bộ Thần Đình đi đi!"
Mỗi ngày đều đến chỗ này, đúng lúc Lâm đang cảm thấy nhàm chán nên ngay lập tức có hứng thú. Sau khi nói chuyện xong thì xung quanh cơ thể lấp lánh lên thần quang, áo ngủ lụa mỏng ban nãy đã biến thành lễ phục, đôi mắt chuyển động một vòng rồi tiếp tục nói:
"Bạch đại ca, ngươi có thể nói cho ta biết làm sao ngươi lại im hơi lặng tiếng xuất hiện ở chỗ này được không?"
Lâm không phải là nữ nhân không biết suy nghĩ, ngược lại nàng còn vô cùng khôn ngoan. Đây là chỗ nào chứ? Nơi này chính là cung điện của Tư trưởng cao nhất ở Sở kiểm soát, phòng ngự nghiêm ngặt như thế nào chứ, chắc chắn không thua kém gì hang ổ của bọn thế lực đứng đầu đó.
Bạch Đông Lâm không đụng chạm đến hàng phòng ngự mà vẫn có thể vào nơi này, nếu không thực lực cường giả cấp mười khủng khiếp thì phải là có thân phận đặc biệt, quyền hạn cực cao, trên cả cha nàng!
Cũng chỉ có hai khả năng đó. Nàng không quan tâm Bạch Đông Lâm làm thế làm được, nàng chỉ muốn biết rằng Bạch Đông Lam có thể đủ khả năng giúp nàng giải quyết tên Chỉ Lục theo đuôi đó không!
Công việc cha nàng bận rộn, hàng năm đều không ở trong Sở kiểm soát nên rất hiếm khi quan tâm đến nàng. Nhiều lúc lão ta vẫn theo dõi sát sao nàng, phòng khi nàng lén chạy ra khỏi Sở kiểm soát.
"Haiz, vốn dĩ ta chỉ muốn dùng thân phận một người bình thường để làm bạn với ngươi thôi. Nhưng nếu ngươi đã phát hiện ..."
Bạch Đông Lâm khoanh hai tay trước ngực, gương mặt ẩn trong bóng đêm, giọng nói trầm thấp. Ngay trong lúc hắn che giấu khả năng thì cơ thể liền sáng lấp lánh ánh sáng xanh của Nhất Nguyên linh khiếu, nội bộ thế giới được gia tăng thời gian gấp hai trăm lần, nhanh chóng tiêu hóa những Hiền Giả Chi Thạch còn sót lại.
Ở xa xa nơi Vô Vi của Cực Đạo Thánh Tông, chôn vùi đại lộ cảm ngộ, vô số bí ẩn từ trí nhớ được đồng bộ rồi truyền vào trong suy nghĩ của hắn. Quy tắc Cơ Đạo hơi dao động, quy tắc vô thương sắp phá vỏ bước ra.
Việc giả vờ che giấu khả năng hay là chuyện đùa giỡn thả lỏng tinh thần một chút đều không ảnh hưởng đến việc tu luyện mà hắn giờ khắc nào cũng luyện tập. Thói quen này đã hình thành cách đây rất lâu, giờ đây nó đã trở thành bản năng của hắn.
Bạch Đông Lâm đột nhiên trầm mặc khiến cho bầu không khí hơi trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận