Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 90: Người khổng lồ ẩn mình giữa đám mây

Ngoại trừ có thể chất đặc thù ra thì bọn hắn chẳng hơn được đám người này ở điểm gì. Tài năng chỉ là giới hạn của một người, thành tựu tối đa của một người còn dựa vào phẩm chất. Chắc chắn một trăm người này mạnh hơn bọn hắn!
Vì lẽ đó không có chuyện ai xem thường ai, tất cả mọi người đều là thiên tài yêu nghiệt, kẻ có thể cười đến cuối cùng mới là cường giả thật sự.
Đúng lúc này, U Đạo Nhất hiện lên. Cũng giống như mọi người, hắn ta tùy ý khoanh chân ngồi trên mặt đất đại sảnh.
Ánh mắt mọi người bị hắn ta hấp dẫn, tất cả đều vội vàng hành lễ.
“Ngồi xuống cả đi, không cần đa lễ. Từ đây đến thánh tông còn một thời gian nữa, lão phu có một vài lời muốn nói với chư vị.”
Ngoại trừ đứa bé đang ngủ say, những người còn lại đều ngồi xuống, tỏ ý xin rửa tai lắng nghe.
“Các vị ở đây đều đi ra từ Thái Thương thành của ta, cũng xem như đồng môn. Lão phu hy vọng sau khi đến thánh tông, các ngươi có thể nâng đỡ, trợ giúp lẫn nhau.”
“Thánh tông rất lớn, thiên tài yêu nghiệt vô số, tuy thánh tông có nội tình thâm hậu, tài nguyên tu luyện dồi dào nhưng muốn có thứ trân quý hơn thì vẫn phải tranh giành mới có!”
“Kẻ mạnh sẽ càng mạnh, kẻ yếu thì càng yếu. Hy vọng chư vị không lười biếng, có đôi khi chậm một bước thôi cũng sẽ bị đào thải.”
“Các ngươi đến thánh tông sẽ có một khoảng thời gian tu luyện khá an nhàn, nhưng đó chỉ là tạm thời. Các ngươi có nghĩ tới, vì sao thánh tông lại có lệ cứ hai mươi năm lại chiêu thu đệ tử một lần không, mà đã qua ngàn vạn năm cũng không sinh ra hiện tượng quá tải?”
“Thế giới này không hề an ổn phồn vinh không giống như mặt ngoài, nó ẩn chứa vô số nguy cơ. Muốn sống sót, phải không ngừng trở nên mạnh mẽ!”
“Nhớ kỹ, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn!”
Bạch Đông Lâm nghiêm túc lắng nghe, cảm giác lời của U Đạo Nhất đã chạm đến đến chân tướng của thế giới!
Hắn không khỏi nhớ việc xảy ra trên sông Nộ Giang, hắc động khổng lồ như có thể vượt qua các thế giới cùng với thứ quái vật chỉ dùng một ánh mắt mà có thể giết hắn cả ngàn lần!
Từ lúc hắn mới tiếp xúc với giới tu luyện là hắn đã cảm giác được không khí tu luyện của thế giới này có vấn đề, đặc biệt là những “con mắt” trải rộng khắp mọi giới vực của các tông môn và việc thánh tông thường xuyên thu nạp đệ tử.
Những biểu hiện đó khiến hắn có cảm giác như chủ nghĩa quân phiệt!
Chủ nghĩa quân phiệt đại diện cho điều gì?
Những người lính nghèo, xâm lược, mở rộng, chiến tranh!
“Chúng ta đã đến Cực Đạo thánh tông!”
Giọng nói của U Đạo Nhất cắt ngang suy nghĩ của hắn. Bạch Đông Lâm lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. Việc này cách hắn vẫn còn xa lắm, việc hắn cần làm hiện tại là tiến vào thánh tông, tu luyện để bản thân trở nên mạnh mẽ!
U Đạo Nhất vung tay lên, cung điện bằng đồng lập tức chuyển sang trạng thái trong suốt, khung cảnh của Cực Đạo thánh tông tức khắc đập vào mắt mọi người.
Bạch Đông Lâm bị ba bóng người khổng lồ làm giật mình. Từ đường nét mơ hồ kia, hắn có thể xác định đó là ba người khổng lồ đang khoanh chân ngồi!
Dù đã ngồi xuống mà tầng mây cũng chỉ chạm được đến ngực bọn hắn, cung điện bằng đồng bị vây dưới tầng mây nên không nhìn thấy nửa người trên của người khổng lồ!
Bầu trời của thế giới này cực cao, tầng mây cũng cực cao, phải ở mấy vạn trượng trên không trung.
Bạch Đông Lâm nhẩm tính, ba người khổng lồ này mà đứng lên thì phải cao đến mười vạn trượng!
Người khổng lồ cao gần mười vạn trượng!
Dù cách rất xa và Bạch Đông đang đứng trong cung điện bằng đồng nhưng hắn vẫn cảm giác được một cỗ khí thế hung hãn như đập vào mặt!
Bọn hắn đều là thể tu sao? Đây chính là nội tình của Cực Đạo thánh tông – bá chủ Hoang Vực?
Nhìn đám tiểu hài tử sợ ngây người, U Đạo Nhất mỉm cười, hắn ta nhớ lại bản thân lúc trước cũng giống như vậy, vì thế lập tức nhanh chóng giải thích:
“Đây là ba vị lão tổ từ thời viễn cổ của thánh tông, các vị ấy đều đã tu luyện Thần Thông Pháp Thiên Tượng đến mức xuất thần nhập hóa, sau khi hồn diệt lại bằng lòng cống hiến pháp thể cho thánh tông, tế luyện thành những khôi lỗi sử dụng khi có chiến tranh, cũng là vị thần bảo vệ thánh tông suốt nhiều năm qua!”
Mọi người nghe vậy đều lộ vẻ tôn kính, sau khi chết vẫn dùng thân thể để bảo vệ tông môn, ba người phải gắn bó và quý trọng tông môn đến mức nào?
Đồng thời bọn hắn cũng âm thầm cảm thán, cường giả đến như thế mà cũng có lúc rời khỏi trần thế, chuyện này làm không ít người đều thu hồi chút huênh hoang trong suy nghĩ.
Xung quanh ba người khổng lồ đó còn có rất nhiều ngọn núi lớn cắm thẳng vào tầng mây, thoạt nhìn cũng không nhỏ hơn người khổng lồ bao nhiêu.
Những lớp kiến trúc san sát nhau, quảng trường, tượng đá khổng lồ, rừng rậm linh thụ, ruộng thuốc, thú trường… vô biên vô hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận