Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1979 - Con cháu huyết mạch (4)

"Được rồi! Thiên La, các ngươi thì lấy được huyết mạch của ta từ nơi nào?"
Bạch Đông Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Liên Tâm với vẻ mặt thẹn thùng mà thật sự không biết nói gì. Haizz, nam nhân quá mức ưu tú cũng không được đấy, xem đi, đều tranh cướp giành giật sinh con cho hắn kìa.
"Chủ nhân, ngài quên rồi sao?"
"Bọn ta đã từng hoán đổi thế giới, cũng có không ít huyết nhục của ngài vương vãi ở Duy Nhất Chân Giới, để lại rất nhiều ước số sinh mệnh tại sườn núi của Tiểu Hồi sơn, ta lấy ra giữ lại."
Đối với cường giả mà nói, máu thịt hủ bại tiêu tán cũng không phải chung kết, các hạt phân giải vẫn có thể thu thập cải tạo được.
"Được! Các ngươi trâu bò!"
Bạch Đông Lâm giận quá mà cười, giơ ngón tay cái lên. Nói từ mức độ nào đó, tiểu sinh mệnh trong bụng của hai nàng thật đúng là con nối dòng của hắn, cái đồ chơi nhỏ này phải tân tiến hơn người nhân bản gì đó nhiều, tuy rằng hắn không làm gì hết!
Muốn tự tay xóa đi con cháu của mình sao? Trong khoảng thời gian ngắn, Bạch Đông Lâm thật đúng là cảm thấy có chút khó xử.
"Liên Tâm, các ngươi bây giờ là trạng thái gì thế? Bốn người một thể?"
Hắn không biết nên xử trí như thế nào, chỉ có thể tạm thời như vậy thôi, dù sao không có hắn cho phép thì hai thằng nhóc ấy cũng không thể sinh ra được, chỉ có thể thành thành thật thật nằm im trong bụng mẹ nó. Sự chú ý của hắn không khỏi chuyển tới trên người Liên Tâm, điểm kỳ dị trong trạng thái của bọn họ làm hắn có chút kinh ngạc.
"Sư đệ, trước đó ta lấy được một ít cơ duyên trong thế giới này, bốn người một thể cũng không hoàn toàn chính xác, hẳn là 'Tứ tướng một mặt'!"
Cơ duyên giới này?
Chẳng lẽ là, có liên quan đến Khởi Nguyên Tứ Sắc Chi Luân?
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, dính đến người siêu thoát, đây không thể nghi ngờ là cơ duyên to lớn, hắn không hiểu rõ lắm cái này cho lắm, cũng không tiện tham dự nhiều vào đó, dù sao ai nấy đều có con đường mình phải đi, chỉ có thể yên lặng gật đầu.
"Liên Tâm, Tiểu Tử, sự hồ đồ của các ngươi đến đây chấm dứt."
"Là muốn trở về Bạch Ngọc Kinh? Hay là tiếp tục ở lại chỗ này?"
Ý tưởng tu hành Tin Tức Đạo ở Chư Thiên Thương Nguyệt quả thật không tệ, nhưng so với kỳ địa như vùng đất Hôi Tịch thì lại kém rất nhiều.
Không đợi hai người đáp lại, Bạch Đông Lâm lại xòe bàn tay ra túm vào hư không, lần lượt từng bóng người bị kéo ra ngoài.
Kỳ Tích, Hi Lý Phượng, Lưu Lãng Đế, Tào Trác, Trích Tiên, Bạch Cốt phu nhân, Độc Nha Miểu Miểu...
Một đám tồn tại, đều sắc mặt mờ mịt, thân bất do kỷ rơi vào đại điện.
"Ý! Là phụ thần đại nhân!"
Tuy số tuổi của Kỳ Tích nhỏ nhất nhưng thực lực lại cực mạnh, là người thứ nhất phục hồi tinh thần lại, nhào vào trong lòng Bạch Đông Lâm.
"Ấy ya, phụ thần, Kỳ Tích nhớ ngươi muốn chết luôn!"
Cái đầu nhỏ cọ qua cọ lại, sở dĩ nàng theo Tiểu Tử là vì Tiểu Tử là do máu huyết của Bạch Đông Lâm dựng dục nên, làm cho nàng thấy rất chi là thân thiết, cho nên bị dao động đi dến đây cống hiến sức lực.
"Bái kiến sư tôn!"
"Đại nhân!"
Nhìn nhóm người này với những khuôn mặt quen thuộc đều đã trưởng thành, người có sức mạnh khổng lồ nghịch thiên thập nhất cảnh, Bạch Đông Lâm cũng không khỏi cảm thấy vui vẻ, đây cũng là một chút an ủi trong trận náo loạn này.
Thế lực dưới trướng Bạch Ngọc Kinh là Tiệm cầm đồ Vạn Giới trải rộng khắp chư thiên, cung cấp cho bọn họ tài nguyên vô tận và hoàn cảnh tu hành vô thượng, nên mới có thể bước vào thập nhất cảnh trong gần mười ngàn trăm triệu năm, cũng là hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, không phải mọi người đi ra từ Duy Nhất Chân Giới đều thuận buồm xuôi gió, cũng có gần ba phần mười sự tồn tại vĩnh viễn biến mất, hoặc là đột phá thất bại, hoặc là chết trong các loại kiếp nạn.
Bạch Đông Lâm cũng không phải bảo mẫu, chỉ có thể trách chính bản thân bọn họ không được, đi đến cuối con đường, đương nhiên hắn sẽ không ra tay can thiệp.
"Trong khoảng thời gian ta rời khỏi này có tìm được một bảo địa, tên là vùng đất Hôi Tịch..."
Blah blah, dăm ba vài lời nói rõ tình huống của Bạch Ngọc Kinh hiện nay, mặc mọi người tự mình lựa chọn.
Nhìn mọi người đang trầm tư, lông mày Bạch Đông Lâm nhíu lại, biết bọn họ đang do dự cái gì. Không có gì khác ngoài việc không bỏ xuống được việc kinh doanh bao năm tháng qua, không thể nói hết, bố trí trăm triệu năm qua đã tới thời khắc thu hoạch mấu chốt, mà vùng đất Hôi Tịch lại quá mức nguy hiểm, tràn ngập tính không xác định.
Chia xẻ vùng đất Hôi Tịch, là sự chiếu cố đối với cố nhân, Bạch Đông Lâm cũng không cầu có thể thu được chỗ tốt gì, cho nên sẽ không cưỡng cầu, bèn tiếp tục nói:
"Vùng đất Hôi Tịch sẽ mở ra một thông đạo nối liền với Tiệm cầm đồ Vạn Giới bên trong chư thiên vô tận, các ngươi ngược lại không cần lo lắng từ nay về sau bị cắt đứt tại Hôi Tịch."
Bạn cần đăng nhập để bình luận