Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1144: Tái hiện cuối cùng

“Khà khà, Kiếm Si, tìm được ngươi rồi!”
Vù vù! Trận gió lạnh, màn sương đen vô biên lan tràn điên cuồng, nối liền đất trời, mỗi một góc khe hở đều tràn ngập dòng chảy.
“A di vô thiên Phật! Kiếm Si, giao Tịch Diệt ma kiếm ra, Tịch Diệt ma kiếm….”
Từng trận tiếng Phạm, tràn ngập sức mạnh mê hoặc kỳ dị.
“Hừ! Đòi mạng bằng tiếng Phạm!?”
Khóe miệng Kiếm Si tràn ra máu tươi, vết thương cũ trong cơ thể lại tái phái lần nữa, ánh mắt căm thù, giơ tay lên chém ra một kiếm.
“Cút!”
̀m ầm!
Thiên địa đảo ngược, hư không vô tận rộng lớn, đều bị Kiếm Quang tiêu diệt.
Thế giới kiếm ràn ngập khí tức Kiếp Diệt và sức mạnh Tịch Diệt, tràn ra lực hút khổng lồ, màn sương mù kỳ dị đầy tính ăn mòn không ngừng bị phai mờ.
“Kiếm Si tiền bối…”
Trong lòng Bạch Kiếm Ca hiểu rõ, tình hình lúc này của Kiếm Si rất không ổn, khả năng cũng chỉ có thể vung ra một kiếm này, trong mắt không khỏi lóe lên vẻ kiên quyết.
“Tiền bối, xin để ta mang Chân Linh của sư tỷ về Càn Nguyên giới, giao cho tiểu đệ Bạch Đông Lâm của ta, hắn là đệ tử của Cực Đạo thánh tông.”
“Ma La bọn họ đưa cho ta rồi.”
Hoa văn kiếm ở mi tâm Bạch Kiếm Ca sáng rực lên, hai tay mỗi người đều cầm một thanh kiếm, nòng cốt Thần Hồn sâu trong Thần Hải, có một con cá kiềm vòng quanh Chân Linh tùy ý chạy trốn.
“Tiểu tử, ngươi muốn làm gì!?”
Kiếm Si nhận lấy bình gốm sứ, nhìn Bạch Kiếm Ca, hơi thở thay đổi lớn, vẻ mặt kinh ngạc, vậy mà trên người tiểu tử này, lão cảm nhận được một sự khủng hoảng mạnh mẽ.
Bạch Kiếm Ca ngẩng đầu nhìn trời, đôi mắt màu trắng bạc, Thần Quang trường kiếm trong tay lấp lánh, thì thầm nói nhỏ.
“Cuối cùng cũng…”
Keng——
Tiếng thanh kiếm trong trẻo xuyên qua thiên địa, một luồng khí tức vô cùng sắc bén phát ra từ cơ thể Bạch Kiếm Ca chia làn sương đen dày đặc bao trùm bầu trời thành hai nửa, lộ ra hai thân ảnh ẩn nấp phía sau.
Ma La khoanh chân ngồi trên đài sen đen, phía sau đầu có sáu hố đen lớn được kết nối tạo thành một vòng tròn không ngừng quay vòng, chữ "Vạn" giữa mi tâm liên tục xoay ngược lại.
Hắc Vụ Ma Hoàng đứng sừng sững một bên, thân thể thần thánh cao lớn khôi ngô, giống như được ngưng kết từ bóng tối cực hạn, tất cả ánh sáng đi qua đều không thoát khỏi số phận bị nuốt chửng.
"Ồ? Tên tiểu tử này có chút thú vị, chỉ là Động Hư cảnh, vậy mà có thể bộc phát ra khí tức sắc bén như vậy!"
Ma La khẽ nhíu mày, nhìn xuống Bạch Kiếm Ca ở bên dưới, hai mắt mơ hồ cảm thấy đau nhói, linh giác cảm nhận được chút nguy cơ. Với cơ thể "người phàm", mà lại có thể uy hiếp được Thần Ma như hắn ta, không khỏi làm hắn ta nghĩ đến thể tu khiến hắn ta chịu không ít thiệt thòi lớn nhỏ kia.
Lách cách…
Tiếng động kỳ lạ cắt đứt suy nghĩ của Ma La, quay đầu nhìn về phía Hắc Vụ Ma Hoàng, trong mắt hiện lên vẻ không vui.
"Hắc Vụ, ngươi đang làm gì vậy?"
Chỉ thấy Hắc Vụ Ma Hoàng giống như co giật, cả người không ngừng run rẩy, răng va vào nhau phát ra tiếng lách cách, đôi mắt đen kịt tràn ngập sợ hãi, dòng nước đen chảy dài trên trán và má, có thể nói là mồ hôi chảy như mưa.
"Này, Hắc Vụ, có phải ngươi giả vờ hơi quá rồi không? Bổn tọa thừa nhận, tiểu tử phía dưới kia quả thật có chút kỳ quái, nhưng cũng không đến mức khiến ngươi sợ hãi như vậy chứ?"
Ma La tức xám mặt lại, đã sống chung với Hắc Vụ mấy chục triệu năm, nhưng chưa bao giờ phát hiện ra người kia còn có thói quen đùa giỡn như vậy.
"Ra, Ma La, ta cảm thấy không ổn lắm…"
"Cảm giác khủng hoảng cực kỳ mãnh liệt, không thể tránh được, cũng không thể ẩn náu, tựa như chỉ một khắc sau sẽ mất mạng!"
Giọng nói của Hắc Vụ Ma Hoàng run rẩy, sợ hãi trong mắt càng lúc càng nhiều hơn, thân thể lạnh lẽo cứng đờ.
"Ngươi đang đùa cái gì vậy?"
Vẻ mặt Ma La sửng sốt, bị Hắc Vụ làm cho hơi hoang mang, dù gì cũng là một cường giả đứng đầu bước một chân vào Phong Đế, hơn nữa năng lực bảo vệ tính mạng cực mạnh, ngoại trừ cường giả cấp mười thì còn ai có thể dễ dàng xóa sổ hắn ta.
"Xong rồi!!"
Hắc Vụ Ma Hoàng trợn hai mắt, linh giác điên cuồng cảnh cáo, dưới cái chết không thể duy trì phong thái được nữa, vẻ mặt hoảng sợ, ngửa mặt lên trời gầm thét:
"Đại Ám Hắc Thiên!! Cứu ta —— "
Cùng lúc đó, ở Duy Nhất Chân Giới phía xa, Bạch Đông Lâm ném Gungnir trong tay ra.
Giáo này chắc chắn sẽ trúng, tất cả các quy tắc Duy Độ thời gian, dòng chảy thời không, nhân quả số mệnh, khoảng cách và tốc độ cũng vì thế mà đều mất đi ý nghĩa.
Bị khóa chặt, đồng thời bị ném ngọn giáo tới, Gungnir đã xuất hiện trước mặt Hắc Vụ Ma Hoàng, hai bên vách giới dường như không có tác dụng.
Ngọn giáo cực kỳ khổng lồ, Hắc Vụ Ma Hoàng ở trước nó giống như hạt bụi, nhưng bởi vì thuộc tính "quán xuyên" hiện thực bị cưỡng ép vặn vẹo đảo lộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận