Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 836: Bổn tiểu thư sẽ bồi thường cho ngươi

Nhưng nếu sư phụ và trưởng bối của Khanh Ngọc Thanh đến đây thì sao? Độc Nha Nhất tộc của nàng ta chẳng lẽ lại không có cường giả? “Ngươi là quả bí lùn!”
Khanh Ngọc Thanh khàn cả giọng, sau khi nói xong, vẻ mặt đột nhiên khoan khoán hơn.
Độc Nha Miểu Miểu nghe vậy, hai mắt trở nên lạnh lùng, toàn thân tràn ngập sát khí, hừ lạnh một tiếng: “Hừ! Nếu ngươi đã nôn nóng muốn chết, bổn tiểu thư đây sẽ thành toàn cho ngươi!”
“A Cát, nuốt bọn họ!”
Khè khè ——
Ánh mắt Thất Thải Cự Xà sắc lạnh, nó há to cái miệng đầy máu, nọc độc sặc sỡ bắn tung tóe, hóa thành một tia chớp lao thẳng vào bốn người đang nằm trên mặt đất với tốc độ cực nhanh.
Răng rắc!
Ầm ầm ầm!
Lôi xà phong ấn quang tráo đột nhiên rung chuyển dữ dội, ngay lập tức vỡ ra một lỗ lớn, một luồng ánh sáng chui vào, đánh thẳng vào cơ thể to lớn của Thất Thải Cự Xà.
Khè!
Thất Thải Cự Xà dường như đã bị trọng thương, gầm lên một tiếng đau đớn, lớp vảy cứng rắn vỡ ra một mảng lớn, máu bắn tung tóe, bị hất văng ra xa mấy vạn trượng.
“Là ai?”
Độc Nha Miểu Miểu biến sắc, Phong Cấm trận pháp bị phá, ngay cả A Cát có sức mạnh cường hãn vẫn dễ dàng bị đánh bay, chứng tỏ người kia rất mạnh! Ánh mắt nàng ta trở nên thận trọng, nhìn chằm chằm vào hố sâu đầy bụi mù.
“Xèo xèo xèo!”
“Là ai? Là thằng nhãi ranh nào tự dưng bày ra một trận pháp ở trong này! Không biết sẽ ảnh hưởng đến người khác phi độn à? Thật là xui xẻo!”
Khói bụi dần tan, Bạch Đông Lâm ôm eo loạng choạng bước ra ngoài, áo bào bị cháy đen, mái tóc đen dài mượt bị lôi đình nổ cháy cả đầu, mơ hồ còn có khói bay lên.
Giả vờ bị đụng?
Không có đâu, cái này gọi là làm trước để lấy “lý lẽ” nói sau! Bạch Đông Lâm sao có thể vô duyên vô cớ ra tay với người khác, từ trước đến nay hắn luôn lấy “lý lẽ” để làm người khác tâm phục khẩu phục!
“Bạch huynh!”
“Đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng đến rồi!”
“Vô Lượng Thiên Tôn, chúng ta được cứu rồi!”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, ba huynh đệ Thanh Lưu sững sờ trong giây lát, khi nhìn rõ khuôn mặt của Bạch Đông Lâm, thần quang của họ bỗng sáng lên, dáng vẻ giống như sống lại lần nữa.
Bạch huynh? Có phải người này chính là Bạch Đông Lâm mà Ngưu Tị Tử Môn luôn luôn sùng bái?
Khanh Ngọc Thanh đảo mắt, tức khắc đôi mắt trở nên long lanh nũng nịu, cơ thể yếu đuối vô lực ngã xuống đất, thần quang lưu lại trên người gần như tiêu tán, lộ ra một mảng lớn da trắng, trông rất thê lương.
“Hu hu hu, Bạch đại ca, Ngọc Thanh cuối cùng cũng đợi được ngươi, ngươi phải làm chủ cho chúng ta! Tiện nhân Độc Nha Miểu Miểu này thật sự rất độc ác! Hu hu hu, oa oa oa…”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, giọng nói õng ẹo đến mức buồn nôn, hắn nhìn thoáng qua Khanh Ngọc Thanh đang khóc lê hoa đới vũ, không nói gì.
Cô nương, chúng ta có quen nhau không?
“Là ngươi!”
Độc Nha Miểu Miểu nhướng mày, lập tức nhận ra Bạch Đông Lâm, chính là tu sĩ tiến vào Trấn Ma thần điện lúc trước, tổng cộng cũng hơn trăm người, với trí nhớ đáng sợ, nàng ta cho dù chỉ nhìn lướt qua cũng không thể quên họ.
Bạch Đông Lâm trong trí nhớ của nàng ta chỉ là một tu sĩ bình thường, lúc trước hình như cũng không có biểu hiện gì tốt, và nàng ta cũng chưa bao giờ tiếp xúc với hắn.
Nhưng khi người này xuất hiện ở đây, đám người Thanh Lưu có vẻ như quen biết hắn, cho nên tất nhiên không thể là trùng hợp.
“Hừ! Lại là một kẻ muốn nhòm ngó truyền thừa của bổn tiểu thư!”
Vẻ mặt của Độc Nha Miểu Miểu trầm xuống, ánh mắt nhìn Bạch Đông Lâm càng thêm lạnh lùng.
“Này! Ngươi đang nói lảm nhảm cái gì thế? Cái gì mà truyền thừa với không truyền thừa, ta chẳng hiểu gì cả. Ta chỉ muốn hỏi một chút, đại trận này là ngươi bày ra hả?”
Bạch Đông Lâm sửa sang cái đầu bị cháy, trên mặt đầy vẻ oán giận, sau đó quát lớn:
“Ta chỉ là một tu sĩ vô tội đi ngang qua, ngươi phá hoại đường ta đi, đánh trúng đầu ta trong lúc đang phi độn rất nhanh gây ra thương tích nặng nề, ngươi nói xem, ngươi nên bồi thường cho ta như thế nào?”
Mọi người nghe vậy đều sững sỡ, ngay cả Khanh Ngọc Thanh cũng ngừng nức nở, nhìn Bạch Đông Lâm không nói nên lời.
Đụng trúng đầu một lần mà có thể phá vỡ Phong Cấm đại trận của lôi xà, đầu tên này làm bằng vật liệu bất tử à?
“Tốt! Bổn tiểu thư sẽ bồi thường cho ngươi!”
Ầm!
Thất Thải Cự Xà xuyên qua khoảng không, giống như một luồng sáng nhiều màu sắc, trong nháy mắt xuất hiện phía trên Bạch Đông Lâm, đôi mắt đỏ rực, miệng phun ra vô số nọc độc.
“Chậc, thật đúng là một nữ nhân có lòng dạ độc ác, nhẫn tâm đối xử với người tàn tật một cách thô bạo như vậy.”
Đối mặt với nọc độc có thể ăn mòn hư không, Bạch Đông Lâm không hề hoảng sợ, thân thể tản ra hắc quang, nuốt nọc độc vào trong ám giới, biến thành năng lượng tinh khiết.
“Đại ca à, khạc nhổ bừa bãi như vậy mất vệ sinh lắm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận