Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1593 - Năm màu tề tụ

Nguyên nhân tầng ngoài là sự hài hòa giữa ba thế lực thần triều Đại Hạ, bức tường đổ, Không gian Thiên La, mạnh mẽ quá đáng. Với lại chỗ bí mật cũng không muốn bởi vì cương vực phàm tục mà hoàn toàn khai chiến, lui thêm lại lui tiếp nữa.
Nguyên nhân sâu tầng thì có hai, một là "Ác" mà Đoạn Tí thống trị đang âm thầm tương trợ. Theo cái nhìn của Đoạn Tí thì Mẫu Hà mới là đại địch ngăn cản Phá Bích, bức tường đổ mà Bạch Đông Lâm lãnh đạo là có lợi cho Thần. Thần ngược lại chính là bất tử bất diệt, chờ sau khi Bạch Đông Lâm Phá Bích thành công, hái quả rồi chạy khỏi nhà tù là được.
Thế nên Đoạn Tí âm thầm phá rối, trong cương vực mà Thượng Cổ Thiên Đình thống trị, Tà ma cực ác ra đời bởi vì "Ác" có rất nhiều, số lượng là gấp thần triều Đại Hạ không chỉ trăm ngàn lần, khiến cho dân chúng lầm than, còn chưa khai chiến, lòng dân đã ngã về phía thần triều Đại Hạ.
Nguyên nhân cuối cùng chính là đạo thần triều mà Bạch Nguyên Trinh tín niệm, đây là một đạo hoàn toàn mới chưa từng xuất hiện trên thế giới, dù là Đế Tôn cũng không có cách nào phục chế được. Có tín niệm của chúng sinh lúc này thêm vào, thần triều Đại Hạ đi thu phục cương vực, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có thể hội tụ lòng người, đạt được tâm và ý hoàn toàn thần phục.
Ba ngày ngắn ngủi, thần triều Đại Hạ đã mở rộng đến cực hạn, bao trùm cả tám chín phần mười cương vực khổng lồ của Nhân tộc, vượt mức hoàn thành nhiệm vụ mà Bạch Đông Lâm đề ra.
Nói ra thì chỉ có đôi ba câu ít ỏi, thế nhưng một hạt cát của thời đại rơi lên trên thân người còn nặng hơn cả một ngôi sao. Nếu trình bày rõ ràng từng việc xảy ra trong ba ngày này thì đến trăm triệu cuốn sách cũng không đủ.
Vô số hi sinh, thỏa hiệp, đều phải nhường đường cho cùng một mục tiêu.
Khôn Mạt giới, sâu trong thời không vô tận, Quỷ Phủ đại bản doanh.
Sau khi sắp xếp nhiệm vụ cho Thiên La xong, thân hình của Bạch Đông Lâm xuất hiện ở nơi đây. Bóng hắn lóe lên, rơi vào trong đại điện đen kịt. Lúc này rất nhiều chúa tể đã kính cẩn chờ đợi hồi lâu.
"Bọn ta bái kiến đại nhân!"
Vẻ mặt nghiêm túc, khom mình hành lễ, trong đôi mắt sáng lóa toàn là chiến ý mãnh liệt vô tận.
"Các vị đạo hữu."
"Đa tạ!"
Bạch Đông Lâm chắp tay hoàn lễ, tầm mắt nhìn xung quanh nhìn thẳng vào từng người một. Từ trong ý chí nóng bỏng kiên nghị ấy hắn biết được, bọn họ đều là Phá Bích, đã chuẩn bị xong cho việc hi sinh.
Những năm gần đây không chỉ có mỗi hắn đang cố gắng, mỗi một vị chúa tể ở đây đều ở vị trí của từng người, yên lặng thiêu đốt, chém giết giằng co với chỗ bí mật, chưa bao giờ đình chỉ.
"Phá Bích!"
"Phá Bích!!"
"Phá Bích!!!"
Ầm ầm --
Đại điện nứt vỡ, "Mười tám địa ngục" nguy nga đen kịt nhảy ra từ trong vực sâu, đường vân vô tận trên đó điên cuồng lóe lên, vị diện các đại địa ngục chầm chậm xoay tròn theo phương hướng khác nhau, mức độ khác nhau.
Đây là phong ấn cực kỳ phức tạp cường đại, đồng thời nó cũng là phòng ngự bền chắc không thể gãy lìa, sự ẩn nấp không thể dòm ngó.
Khi mười tám địa ngục vặn vẹo thành một độ cong quỷ dị, một không gian đen kịt hiện lên, sau đó nghiền nát, hai vầng sáng chậm rãi trồi lên.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm cùng với tất cả chúa tể ở đây đều nóng bỏng nhìn chằm chằm vào vầng sáng.
Hai thần thạch ngũ sắc nhanh chóng bắn ra từ trong vầng sáng, vững vàng rơi vào trong tay Bạch Đông Lâm.
"Ngày này, cuối cùng cũng tới..."
"Ta, chờ đợi quá lâu, quá lâu rồi!!"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm đầy phức tạp, nhìn hai cục đá trong lòng bàn tay phải, trong lòng hắn biết rõ một khi bắn cung thì mũi tên không thể quay đầu lại được. Hoặc là thất bại, hoặc là thành công, không còn khả năng thứ ba nào nữa.
"Thất bại?"
"Bắt đầu từ ngày ta đến thế giới này thì thành công đã được định trước rồi, ở thế giới của ta không có thất bại!"
Tay trái lật lên, thần quang hiện ra, lại là ba viên thần thạch xuất hiện trong lòng bàn tay.
Thần thạch ngũ sắc: Hắc - thương, xích - minh, ngân - thời, kim - thái, thanh - di.
Vượt qua thời không vô tận, trải qua đủ loại, cuối cùng đi cùng với nhau.
"Mẫu Hà, Azathoth, các ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm nghiêm nghị, mạnh mẽ chắp tay trước ngực, đập mạnh thần thạch ngũ sắc vào nhau.
Phá Bích! Phá Bích!!
Vù vù!!
Đang lúc mọi người khẩn trương nhìn kỹ, thần thạch ngũ sắc đụng vào nhau phát ra rung động mạnh mẽ, tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, giãy khỏi hai tay đang nắm chặt của Bạch Đông Lâm, trôi nổi ở trên hư không.
Thần thạch ngũ sắc, đầu đuôi tương liên, hóa thành kỳ dị quang hoàn, tiêu tán đi không gì sánh được mênh mông khí tức, quét ngang thiên địa hoàn vũ, cho đến thứ nguyên đầu cùng.
"Khặc khặc khặc! Bạch Đông Lâm, cuối cùng ngươi cũng động thủ!"
Hư không chấn động, dòng suối sương đen dâng lên, Đệ Nhất Tà Thần bước chân tiến ra từ giữa ác niệm vô hình, trong tay nắm chặt Tịch Diệt ma kiếm, phía sau là Tru Tiên Tứ Kiếm đang lơ lửng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận