Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2061 - Tổn thương chân thực (3)

Hơn nữa còn không thể thông qua thủ đoạn đóng băng thời gian để gian lận né tránh, nói cách khác, một khi đối mặt Nguyên Sơ Hắc Quang, chỉ có một con đường duy nhất là chiến đấu đến chết, kẻ địch cũng sẽ không cho ngươi cơ hội hồi máu.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao tuy hai người Hoang Diệp mạnh, nhưng Nhân tộc lại chậm chạp không lựa chọn diệt trừ Tai họa đen tối.
Thương tích?
Tổn thương không có cách nào xóa bỏ?
Không biết Bạch Đông Lâm nghĩ tới chuyện gì, trong lòng không khỏi lóe lên một chút ánh sáng rạng rỡ, thu hút sự chú ý của mọi người, họ không hiểu tại sao vị Bạch đạo hữu này lại kích động như vậy.
“Hê hê, Hoang Thiên đế, Diệp Thiên đế, cho các ngươi xem một bảo bối tốt, có lẽ nó sẽ có ích cho các ngươi đấy!”
Bảo bối? Trên thế gian này còn có bảo bối nào có thể làm cho người siêu thoát động lòng nữa chứ? Dù vậy, nhưng nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc không giống như đang đùa giỡn của Bạch Đông Lâm, Hoang Diệp vẫn không kiềm được dâng lên niềm hào hứng.
“Hửm!?”
“Đây, đây là......”
Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, chỉ thấy Bạch Đông Lâm xòe rộng lòng bàn tay, một viên tinh thể thạch anh sáng lấp lánh lơ lửng trong đó, bề mặt bóng loáng của nó có ánh sáng bảy màu rực rỡ óng ánh lưu chuyển quanh quẩn không ngừng.
“Đúng chứ, đây là một bảo bối không tầm thường chút nào đâu!”
Bảo bối này, đương nhiên là năng lượng cường hóa rồi.
“Ta gọi nó là năng lượng cường hóa cấp Khái Niệm!”
Bạch Đông Lâm nheo hai mắt lại, nhìn chằm chằm vào viên thạch anh trong tay, sau khi món đồ chơi này thăng hoa đã trở thành bảy màu lộng lẫy, thật sự quá chói lóa.
Đảo ngược tổn thương là một trong hai thiên phú Bạch Đông Lâm thức tỉnh lúc đầu, có điều từ trước đến nay nó vẫn luôn khá khiêm tốn so với bất tử bất diệt rực rỡ bắt mắt, chỉ lặng lẽ cống hiến sức mạnh của mình trong bóng tối, đóng góp một phần vào thực lực của Bạch Đông Lâm.
Năng lượng cường hóa không chỉ có thể nâng cao thực lực, mà còn có một đặc tính khác, đó chính là chữa lành thương tích, việc này đã trải qua nhiều lần kiểm chứng, quy mô lớn nhất trên một lần sử dụng là trong một trận chiến ở Chư Thần Hoàng Hôn, lần ấy đã mang tới cho Bạch Đông Lâm không ít bất ngờ, lại còn giúp hắn giành được danh tiếng là “Chủ Tội nghiệt”.
Năng lượng cường hóa không phải loại nếu đã có hình thái thì sẽ hoàn toàn cố định, nó có thể thay đổi theo những thương tổn mà Bạch Đông Lâm phải chịu, có thay đổi về lượng, cũng có cả thay đổi về chất.
Lúc Bạch Đông Lâm ở Bỉ Ngạn, hắn có thể lợi dụng phản phệ của dòng sông thời gian để sinh ra năng lượng cường hóa, nhưng sau khi bước vào siêu thoát, phản phệ này đã không thể tổn hại được hắn nữa, có lẽ phản phệ của dòng thời gian Thần Thánh sẽ có thể, nhưng hắn còn chưa kịp thử một lần.
Trong trận chiến với Tối Sơ Xà Mẫu lần trước, hắn đã tích lũy được rất nhiều năng lượng cường hóa, năng lượng cường hóa chuyển hóa từ đòn tấn công khủng khiếp của người siêu thoát và Khái Niệm Thương Thế đã chuyển đổi sang trời đất khác, từ vô sắc thuở ban đầu biến thành bảy màu sặc sỡ chói mắt.
‘Xem ra, năng lượng cường hóa này quả thực có mối liên hệ không thể tách rời với thần quan bảy màu, ta nói mà, món đồ chơi này có lợi như thế, làm sao có thể xuất hiện từ trống rỗng!’
Bạch Đông Lâm thầm lẩm bẩm một câu trong lòng, sau đó giơ tay ném viên thạch anh trong tay qua cho Hoang Thiên đế.
“Loại cảm giác này......”
Đôi mắt Hoang Thiên đế ngập tràn rung động to lớn, cảm xúc bị khuấy động trước nay chưa từng có, so với lúc “chém giết” Hắc Nguyên, hay khi Ngoan Nhân trở về, còn mãnh liệt hơn gấp trăm ngàn lần.
Chỉ cần nắm chặt viên thạch anh bảy màu, sắc mặt trở nên trắng bệch bởi vì thi triển cấm thuật của Hoang Thiên đế giờ đây đột nhiên nổi lên huyết sắc, tinh thần thoáng rung lên, khí tức uể oải rõ ràng cũng giảm đi đáng kể.
Phù——
“Bạch đạo hữu, ngươi có bao nhiêu thứ này vậy?”
Hoang Thiên đế thở ra một hơi thật sâu, dằn xuống cảm xúc khuấy động, nhìn Bạch Đông Lâm chăm chú bằng ánh mắt cực kỳ trịnh trọng.
Bạch Đông Lâm có thần quang bảy màu che chở, bọn họ nhìn không thấu được tầng đáy Tự Sự của hắn, tất nhiên không có cách nào hiểu thấu nội tình của viên thạch anh này.
Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, những viên thạch anh này thực sự có ích, có thể bù đắp cho những hao tổn của họ, chữa lành tổn thương chân thực một cách hoàn mỹ.
Nhóm người Diệp Thiên đế đứng bên cạnh cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, con ngươi đều co lại, ánh mắt rơi vào người Bạch Đông Lâm.
“Bao nhiêu?”
Bạch Đông Lâm lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
“Nói ra có thể các ngươi sẽ không tin, vật này, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!!”
Đùng ầm ầm——
Bạn cần đăng nhập để bình luận