Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1135: Không thể khôi phục

Tuy bọn họ không có thủ đoạn nghịch thiên như Nhân tộc kia, nhưng nếu cần di chuyển nhật nguyệt tinh thần với đại lục thì nhỏ hơn nhiều, hơn nữa chỉ cần di dời phương hướng kiếp vân đi đến, khó khăn không lớn lắm.
Đương nhiên Bạch Đông Lâm cũng cảm nhận được tất cả, biểu hiện là càng ngày càng ít khí vận và tội nghiệt giết chóc, nhưng hắn không sốt ruột, hắn đã chuẩn bị thứ khác từ lâu rồi.
Bây giờ hắn chỉ muốn tập trung đối phó với kiếp nạn thứ tám sắp ập đến.
“Chỉ dựa vào chiêu phòng thủ để cứng đối cứng thì không được, đến cả Bất Tử Bất Diệt khôi phục bất cứ lúc nào cũng không được, hơn nữa kiếp nạn thứ tám chắc chắn sẽ tử vong trong nháy mắt!”
“Phải chủ động tấn công.”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nghiêm trọng, một cỗ khí thế đáng sợ bắt đầu ngưng tụ trong cơ thể, đôi mắt to sâu thẳm nhìn kiếp vân ở phía xa, nóng lòng muốn thử.
Kiếp Thần Ma của tu sĩ bình thường chỉ toàn từng đạo từng đạo một, thường là lôi đình, thần hỏa, phong tai, một số đợt tấn công kỳ lạ nhằm vào Thần Hồn, ý chí.
Cách đối phó của bọn họ không phải cứng đối cứng, mà sẽ dùng các chiêu tấn công để làm giảm đi một phần uy năng của kiếp nạn, sau đó dùng chiêu phòng thủ để đón nhận kiếp nạn.
Mà kiếp Thần Ma của Bạch Đông Lâm quỷ dị, không chỉ có mỗi một loại kiếp nạn đều vô hạn, mà hoàn toàn không có lúc nào là dừng lại, như thể không đánh chết hắn sẽ không bỏ qua.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, chủng loại uy năng của kiếp nạn cũng tăng lên, chúng nó còn kết hợp với nhau, uy năng càng tăng mạnh.
“Con kiến, đáng bị trừng phạt!”
Một giọng nói hùng hồn vang ra từ bên trong kiếp vân, như thể Thiên Doãn, mang theo uy nghiêm.
Không chỉ Bạch Đông Lâm, mà cả đại năng của Yêu tộc đứng bên ngoài quan sát, thậm chí mấy vị lão tổ cấp mười cũng lộ ra vẻ mặt sửng sốt.
Sao kiếp Thần Ma lại biết nói? Có ý thức sao?
Chẳng nhẽ kiếp Thần Ma này lại còn sống!?
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, nhìn kiếp vân màu chàm ở phía xa, hắn thấy loáng thoáng bóng dáng đông đúc trong đó.
Ầm ầm ầm!
Kiếp vân quay cuồng, tách ra một con đường rộng lớn, từng bóng dáng hiên ngang cất bước đi xuống, giống như thiên binh từ trên trời giáng xuống, lôi đình quấn quanh người, hai mắt lộng lẫy lóa mắt, mỗi một bóng hình đều toả ra khí tức rất đáng sợ, thực lực không hề kém Phong Đế đại năng.
“Đây là Duy Độ, hay là lực lượng của thời không?”
Khi nhìn thấy rõ mấy bóng dáng kia, trong lòng Bạch Đông Lâm lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, má, vừa nãy hắn còn tưởng đích thân ý chí của Mẫu Hà đến nữa cơ, sợ quá, bây giờ hắn vẫn chưa đủ tư cách để đối mặt với Mẫu Hà.
Trong số mấy bóng dáng kia, Bạch Đông Lâm thấy có một số gương mặt quen thuộc, có kẻ đã từng chết, ví dụ như Lôi Vũ Đế mới chết cách đây không lâu, đây là lực lượng của thời không.
Có hậu thế còn tồn tại, có Nhân tộc, cũng có Yêu tộc, đây là lực lượng của Duy Độ.
Mỗi người ở đây đều là thật không phải giả, thân thể Thần Hồn, ý chí ý thức, chỉ được tiêm nhiễm duy nhất một chấp niệm là giết Bạch Đông Lâm.
“Không hổ là Mẫu Hà, vậy mà có thể làm đến mức này.”
Hắn cũng có lực lượng của Duy Độ, nhưng đừng thấy hắn chồng chất tư duy nhẹ nhàng trôi chảy, nhưng thứ như tư duy là một thứ không hình không chất, khái niệm trên đồ vật, chồng lên hắn. Đối với toàn bộ thế giới mà nói, hiểu rõ sẽ tăng thêm sức nặng, chồng lên hàng ti tỉ thứ, còn không khó khăn bằng hắn chồng lên một cái lá cây đến lớn.
Hắn đã từng tự hỏi, có lẽ hắn vĩnh viễn không thể tự khắc ra một hắn khác hoàn chỉnh, cho dù có tu hành Duy Độ đến mạnh hơn cũng thế, bởi vì thiên phú của hai hắn quá nghịch thiên, Duy Độ chẳng là gì so với hắn, làm sao có thể hồi phục ra được.
“Nếu ta đoán không sai, trong số bóng dáng đó phải có cả của ta nữa mới đúng, đáng tiếc lại không có……”
“Ha hả, chẳng phải Mẫu Hà có thể làm được tất cả mọi thứ sao, ít nhất không bằng năng lực thiên phú của ta.”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên chút vui sướng, đây là một tin tức cực kỳ quan trọng, nếu lúc này Mẫu Hà thật sự khôi phục ra một kẻ giống hắn y như đúc, vậy thì chắc chắn hắn sẽ bối rối, cái này có nghĩa là hắn sẽ đánh mất hết át chủ bài.
Còn người chết đi đến từ thời không đã qua, đối với Mẫu Hà khống chế dòng sông thời không mà nói cũng không khó, những người này đều đã từng chết, thứ vô dụng sau khi lợi dụng xong sẽ bị xử lý, không quấy nhiễu dòng thời gian tạo thành nghịch lý, bởi vậy khó khăn sẽ được giảm bớt đi rất nhiều.
“Giết!”
Đủ loại suy tư xuất hiện nhưng chỉ mới trong giây lát, rất nhiều Phong Đế đại năng dưới chân dẫm lôi đình sặc sỡ, trong tay cầm thứ nguyên không gian chi nhận, bao vây giết Bạch Đông Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận